Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

 

Trong ánh mắt của sư đệ Hoàng Tự Cường ở bên cạnh Liễu Thanh Thanh cũng tràn ngập sự chê bai, nhưng trên mặt anh ta vẫn nở nụ nhìn như rất độ lượng, nói với Liễu Thanh Thanh: “Chị Thanh Thanh, chúng ta ở tạm đây hai ngày thôi, ra ngoài nên chịu khó một chút vậy.” 

Liễu Thanh Thanh vẻ mặt không vui lòng, cuối cùng ánh mắt quét qua tất cả các căn viện, cuối cùng đưa tay chỉ vào tiểu viện ở trong cùng, nheo mắt không vui nói: “Vậy tôi chọn tiểu viện đó.” 

Lôi Phàm nghe vậy, vô thức nhìn về phía Liễu Thanh Thanh chỉ, vẻ mặt lập tức trở nên khó xử. 

“Còn không mau phái người đi quét dọn, ngây ra đó làm gì? Tôi nói những đệ tử của Lôi Thiên Tông như các người rốt cuộc có mắt nhìn không đâu? Sao chuyện gì cũng cứ phải chúng tôi hạ lệnh mới đi làm, không thể tự giác chút sao?” 

Liễu Thanh Thanh nhìn thấy biểu cảm trên mặt Lôi Phàm, lập tức không vui lớn giọng chỉ trích. 

Khóe miệng của Lôi Phàm giật giật, trong lòng hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà Liễu Thanh Thanh một lượt, có điều trên mặt vẫn không dám thể hiện sự không vui, mà hèn mọn giải thích: “Thật sự xin lỗi, căn tiểu viện đó đã có khách ở rồi, mời các vị chọn chỗ khác!” 

Nghe thấy chỗ ở mình chọn đã có người vào ở, Liễu Thanh Thanh lập tức nhíu mày, vẻ mặt rất tức giận: “Tôi nói anh rốt cuộc là sao đây? Trước đó kêu chúng tôi tùy ý chọn chỗ ở, bây giờ tôi chọn rồi, anh lại nói với tôi bên trong có người, anh đang giỡn mặt với tôi đấy à?” 

“Hay là Lôi Thiên Tông các người căn bản không để sư phụ tôi vào trong mắt, vậy nên tùy ý bắt nạt chúng tôi?” 

Lôi Phàm rất bất lực, nhăn mặt nói: “Cô Thanh Thanh, trong này là khách quý của Lôi tông chủ chúng tôi vừa vào ở không bao lâu, xin cô đừng làm tôi khó xử, tiểu viện bên cạnh cũng rất tốt... 

Tuy nhiên, lời của Lôi Phàm còn chưa nói xong, Liễu Thanh Thanh lại tức giận nói: “Tốt cái đầu anh!” 

Cô ta uy hiếp: “Tôi mặc kệ ai ở bên trong, bây giờ anh lập tức kêu anh ta rời đi, nhường chỗ cho tôi, nếu không đừng trách tôi không khách sáo!” 

Theo Liễu Thanh Thanh thấy, người có thể sống ở tông môn nhỏ như Lôi Thiên Tông, thân phận chắc chắn sẽ không quá cao, dù sao người có thân phận cao chắc chắn sớm đã ở trong những đại tông môn đỉnh tiêm có máu mặt rồi, cộng thêm thường ngày cô ta đi theo Hoàng Vĩnh Xương hống hách quen rồi, lúc này lập tức có cái vẻ gây sự vô lý. 

Lôi Phàm do dự một trận, cuối cùng vẫn thở dài đi về phía trước cửa phòng mà Dương Chấn ở: “Tôi đi thử xem. 

Dù sao sư phụ của Liễu Thanh Thanh này là người mà Lôi Chấn Thiên cũng phải cẩn thận tiếp đón, không dám đắc tội, còn về Dương Chấn, chẳng qua chỉ là người do Ngô Hùng Bá dẫn tới mà thôi. 

So sánh ra thì rõ ràng địa vị của Hoàng Vĩnh Xương và các đệ tử của ông ta cao hơn một chút, vậy nên chỉ có thể đi kêu Dương Chấn nhường bộ. 

Tới trước cửa phòng của Dương Chấn, Lôi Phàm có hơi khó xử, nói: “Anh Dương, tôi muốn thương lượng với anh một chuyện... 

“Không đổi!” 

Tuy nhiên, không đợi Lôi Phàm nói xong, trong phòng đã truyền tới hai chữ lạnh lùng của Dương Chấn. 

Khi mấy người Liễu Thanh Thanh lại gần chỗ này thì Dương Chấn đã phát hiện sự tồn tại của bọn họ, bởi vì tu vi không ngừng tăng lên, thính giác và khả năng cảm ứng của anh cũng đã không tầm thường nữa, vậy nên anh rất rõ về những chuyện và cuộc đối thoại xảy ra bên ngoài cửa. 

Nếu đổi lại lúc bình thường, anh cũng sẽ có thái độ thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện mà nhường phòng, nhưng hiện nay anh vội tìm con gái, anh vội gia tăng tu vi. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!