Chương 2981:
Đôi mắt lão Cửu đã đỏ bừng, mặt đầy phẫn nộ, gào rống với Dương Chấn, chỉ sợ Dương Chấn sẽ thực sự quỳ xuống xin tha cho mình.
Đông Phương Nguyên đã bước tới, ý niệm giết chóc bắt đầu bùng lên, lắm lăm đợi mệnh lệnh từ thành chủ Hoài Thành.
Dương Chấn không để ý đến lời lão Cửu nói, anh chỉ nhìn thẳng vào Thành chủ Hoài Thành, căn răng hỏi: “Nếu tôi quỳ xuống xin ông, ông thật sự sẽ tha cho ông ấy chứ?”
Thành chủ Hoài Thành cười ha hả nói: “Thân phận tôi cao cỡ nào không phải cậu không biết, sao có thể đi lừa một người trẻ tuổi? Chỉ cần cậu quỳ xuống cầu xin tôi, tôi sẽ không giết ông ta”.
Đáy lòng Dương Chấn chợt dấy lên một nỗi bí thương, anh ẩn náu trong Mục phủ bao lâu nay, vốn tưởng Mục phủ có thể bảo vệ được mình, nào ngờ lại bị dồn đến bước đường này.
Anh liếc nhìn lão Cửu lúc này đã bị trọng thương, kiệt lực đến độ không thể tự đứng dậy, hai đầu gối từ từ cong lại như sắp quỳ xuống.
“Đừng làm thết”
Lão Cửu lập tức kêu gào thất thanh: “Đừng vì tôi! Đừng vì tôi! Tôi chỉ là một người hầu, không xứng để cậu hi sinh vì tôi như thế, cậu đừng quỳ gối cầu xin ông ta, đừng làm thế!”
“Ha ha ha hai”
Thành chủ Hoài Thành đắc ý cười phá lên, lão ta thích nhất loại cảm giác mọi thứ đều bị khống chế trong tay mình như thế này, đồng thời cũng thích nhìn đám con sâu cái kiến giấy giụa bất lực.
Các cao thủ của Mục phủ trơ mắt chứng kiến cảnh tượng này, lòng cũng nổi cơn xúc động.
Mục thành chủ nhìn chằm chằm vào Dương Chấn, ánh mắt tràn đầy áy náy, ông lão cũng muốn cứu Dương Chấn, nhưng giờ đây, kiếm khách Ảnh Tử đã bị thương nặng, lúc trước giao chiến với Dược Vương, bản thân ông lão cũng đã bị thương, ở trạng thái hiện tại, Mục thành chủ biết mình không phải là đối thủ của thành chủ Hoài Thành.
“Dương Chấn!”
Thấy Dương Chấn sắp quỳ gối, Mục thành chủ bỗng cất tiếng gọi.
Dương Chấn quay đầu nhìn sang phía Mục thành chủ, mặt không đổi sắc, lặng im không nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!