Chương 2588:
Phùng Chí Viễn cười cười, bảo: “Tôi cũng từng nghe Mã Siêu nói, tình cảm của hai anh em rất khăng khít, nghe mà tôi cũng thấy ước ao đấy!”
Dương Chấn cười cười: “Trên chiến trường, mọi người đều là những anh em cùng vào sinh ra tử, loại tình nghĩa này rất thường thấy ngoài mặt trận”.
Phùng Chí Viễn gật đầu, cười nói: “Nếu tôi được trẻ lại ba chục tuổi thì tôi cũng muốn lên chiến trường một chuyển”.
Hai người hàn huyện với nhau như bậc cha chú và con cháu trong nhà, Phùng Chí Viễn rất nhiệt tình, thái độ đối với Dương Chấn vô cùng ôn hòa, ánh mắt nhìn Dương Chấn khó nén vẻ tán thưởng.
Người ngoài nhìn vào, không biết còn tưởng hai người là bố con cơ đấy.
Song, Dương Chấn cũng hiểu rõ trong lòng, Phùng Chí Viễn không phải người đơn giản như những gì ông ta biểu hiện ra bên ngoài, dưới tình huống này mà dám để mình gặp Mã Siêu, chắc chắn ông ta đã nằm trong tay mọi thứ rồi.
Hai mươi phút sau, có tiếng gõ cửa phòng, một giọng nói vang lên ngoài cửa: “Thưa Nhị hoàng tử, Mã Siêu điện hạ đã tới!”
Cửa phòng vừa mở, một bóng người quen thuộc xuất hiện trước mắt Dương Chấn. “Mã Siêu!”
Gặp lại người anh em sau hơn nửa năm, Dương Chấn kích động, vội vã đứng lên.
Khi thấy Dương Chấn, sắc mặt Mã Siêu cũng lập tức lộ vẻ kích động, nhưng ngay sau đó, ánh mắt anh ta lộ vẻ phức tạp, cất tiếng hỏi: “Anh Chấn, sao anh lại tới đây?”
Nghe Mã Siêu hỏi thế, sắc mặt Dương Chấn thoáng cứng lại.
Chỉ một giây sau, anh đã hiểu được, Mã Siêu nhìn thấy mình lại vẫn cố giữ bình tĩnh như vậy là bởi cậu ấy đã quyết định, cần phải ở lại Hoàng tộc họ Phùng.
Dương Chấn quay sang nói với Phùng Chí Viễn: “Chú Viễn, cháu có thể nói chuyện riêng với Mã Siêu vài câu không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!