Chương 2500:
“Dương Chấn! Lại là Dương Chấn! Bố thề, hôm nay sẽ khiến nó chết không có chỗ chôn thây!”
Lý Trọng cắn răng nói, trong cặp mắt đỏ tươi kia tràn ngập sát ý mãnh liệt.
Nếu không phải Dương Chấn, lão ta tự tin, trong tình huống người bảo vệ Hoàng tộc Thượng Quan không xuất hiện, lão ta có thể hủy diệt Hoàng tộc họ Thượng Quan.
Đương nhiên, người bảo vệ của Hoàng tộc Thượng Quan không thể trơ mắt nhìn nhà họ Lý hủy diệt Hoàng tộc Thượng Quan. Nhưng không sao hết, lão ta chưa từng nghĩ muốn thay thế Hoàng tộc thật, chỉ cần thực võ đạo của lão ta còn tăng lên thì có thể thâu tóm càng nhiều thế lực trong Hoàng thành.
Đến lúc đó cả Hoàng thành Thượng Quan, ngoài Hoàng tộc Thượng Quan ra, những những thế lực đứng đầu khác đều do lão ta cầm đầu. Dù nhà họ Lý không phải Hoàng tộc thì đã sao?
Nhưng hiện giờ vì một Dương Chấn mà lại có khả năng hủy diệt tất cả những gì lão ta đã bố trí nhiều năm nay.
“Con lập tức phong tỏa bốn cửa của trang viên, hơn nữa tập hợp tất cả cao thủ Thần Cảnh đến cửa Nam, ngăn chặn cao thủ của Hoàng tộc trước, xem xem có phải chúng muốn khai chiến với nhà họ Lý chúng ta thật không”.
Lý Trọng bỗng nhiên nói.
Tuy Lý Giang Hùng hơi sợ hãi nhưng đây là lệnh của Lý Trọng, lão ta chỉ có thể làm theo, vội vã nhận lệnh rời khỏi.
“Không bị diệt vong trong im lặng, thì sẽ bộc phát trong im lặng! Tao đã im lặng suốt 50 năm, chỉ cần Hoàng tộc thật sự dám hợp tác với Dương Chấn đối phó với nhà họ Lý, tao nhất định sẽ khiến bọn mày phải trả cái giá đắt nhất!”
Trong ánh mắt Lý Trọng tràn đầy vẻ tức giận và đáng sợ, lão ta đã sớm đoán được sẽ có ngày này, chỉ là không ngờ nó lại tới nhanh như vậy.
Lão ta vừa nói vừa đi tới trước mặt con sư tử đá sau mật thất, tay phải ấn lên đầu sư tử, xoay nhẹ.
“Ầm ầm!”
Chỉ thấy trên vách tường trong mật thất bỗng nhiên xuất hiện một cánh cửa. Sau đó từng cao thủ có hơi thở đáng sợ bước ra từ trong đó, lần lượt quỳ xuống trước mặt lão ta.
“ông tổ, cuối cùng chúng tôi cũng sắp được xuất quan sao?”
Tám cao thủ hơi thở đáng sợ, trong mắt mỗi người đều chứa vẻ kích động.
Không một ai hay, ngay trong mật thất dưới lòng đất của nhà họ Lý vẫn còn tám cao thủ.
Tám cao thủ này chính là tám người trong số chín vị cao thủ đã biến mất cùng Lý Trọng năm mươi năm trước, một người còn lại trong số đó là Lý Giang Hải, kẻ đã bị Dương Chấn giết chết.
“Ông tổ, chú ba đâu?”
Lúc này, tên cao thủ đứng đầu bỗng nhìn về phía Lý Trọng, hỏi.
Đáy mắt Lý Trọng thoáng lóe lên một ý muốn giết người mãnh liệt, lão ta lạnh lùng nói: “Chết rồi!”
“Cái gì? Chết rồi? Chú ba là cao thủ Siêu Phàm Cảnh cơ mà, tuy chỉ mới là Nhất Cảnh nhưng cũng đã tu luyện tại Nhất Cảnh này nhiều năm, dù là cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh bình thường cũng chưa chắc đã là đối thủ của chú ấy, sao lại chết được?”