Chương 2415:
Hai người rối rít lắc đầu, Tống Tả nói: “Chúng tôi chỉ hy vọng có một ngày, khi cậu Chấn đủ mạnh thì có thể giúp chúng tôi báo thù”.
Sở dĩ hai anh em họ Tống đi theo Dương Chấn cũng bởi vì chuyện này, dĩ nhiên anh sẽ không để cho bọn họ thất vọng, tuyên bố: “Hai ông yên tâm, khi nào thực lực của tôi đã đến cảnh giới có thể báo thù cho hai ông thì tôi nhất định sẽ không từ chối”.
Dứt lời, Dương Chấn lại nghi hoặc hỏi: ‘Mà rốt cuộc cụ Đổng là ai vậy?”
Dương Chấn thật sự rất tò mò về thân phận của cụ Đổng. Sở dĩ anh muốn hỏi thân phận cũng là để về sau có cơ hội báo đáp ơn cứu mạng ngày hôm nay.
Hai anh em nhà họ Tống liếc nhau, Tống Tả mở miệng nói: “Ông ấy là một ẩn sĩ mà chúng tôi vô tình gặp trước đó, đại khái là vào mười năm trước. Khi đó ông ấy chỉ mới có thực lực của Siêu Phàm Lục Cảnh thôi, không ngờ mới mười năm ngắn ngủi đã có thể mạnh đến mức như vậy”.
Nghe lão ta nói xong, trên mặt Dương Chấn tràn đầy vẻ kinh ngạc. Từ khi bước vào Siêu Phàm Cảnh thì rất khó để đột phá cảnh giới, thực lực càng mạnh thì càng khó đột phá hơn.
Thậm chí có rất nhiều người bước được vào Siêu Phàm Cảnh, cuối cùng cả đời thực lực cũng chỉ dừng ở mức Siêu Phàm Nhất Cảnh mà thôi.
Vậy mà trong mười năm cụ Đổng có thể từ Siêu Phàm Lục Cảnh đột phá đến gần Siêu Phàm Bát Cảnh, tốc độ này quả thật là nhanh vô cùng.
“€ó lẽ cảnh giới của ông ấy là Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong”.
Tống Tả bỗng nhiên nói tiếp.
Dương Chấn nhẹ gật đầu, hoàn toàn có khả năng đó. Người bảo vệ của Hoàng tộc họ Diệp cũng có thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh nhưng chỉ là mới đột phá lên cảnh giới này mà thôi.
Cụ Đổng có thể khiến người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp cảm nhận được uy lực, điều đó chỉ chứng †ỏ tu vi của ông ấy cao hơn chứ chưa hản có thể đột phá tới Siêu Phàm Bát Cảnh.
Cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh là tồn tại mà được cả những gia tộc Cổ Võ lánh đời xem như những người đứng đầu xuất chúng.
“Chúng ta nên mau chóng rời khỏi đây thì hơn. Nếu như người bảo vệ của Hoàng tộc họ Diệp bỗng nhiên lật mặt thì e rằng chúng ta chỉ có một con đường chết”, Tống Hữu lên tiếng nhắc nhở.
“Đi thôi!”
Ba người không do dự tiến thẳng tới sân bay quốc tế trong Hoàng thành Diệp, những cao thủ của nhà họ Lý cũng nhanh chóng rời đi.
Ba giờ sau, máy bay chậm rãi đáp xuống Hoàng thành Thượng Quan.
“Cậu Chấn, cậu không sao chứ?”
Lý Trọng đưa Dương Chấn đến nhà họ Lý rồi sắp xếp cho anh một tòa trong khu dinh thự. Lão †a nhìn thương thế trên người Dương Chấn, lo âu hỏi.
Anh lắc đầu, áy náy nói: “Tôi thật lòng xin lỗi.
Vốn dĩ muốn để nhà họ Lý thay thế Hoàng tộc họ Diệp, không nghĩ rằng người bảo vệ của họ lại mạnh đến như vậy”.
Lý Trọng vội vàng lắc đầu: “Cậu Chấn quá lời. Cậu dẫn dắt chúng tôi đối đầu với Hoàng tộc họ Diệp là chúng tôi đã biết ơn lắm rồi, sao có thể trách móc cậu được chứ?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!