Chương 1859:
Mặc dù mới vừa bước vào Siêu Phàm Nhất Cảnh nhưng một chiêu này, sức mạnh Dương Chấn bộc phát ra không hề kém gì lão ta, thậm chí còn mạnh hơn.
Lão ta chỉ cảm thấy có một luồng khí kình kinh khủng đang lan từ cánh tay lão ta ra toàn thân.
“Bộp bộp bộp!”
Bồng nhiên lão ta lui ra sau ba bước.
Trái lại Dương Chấn vẫn đứng yên tại chỗ, chỉ là mặt đất dưới chân anh đã lõm xuống.
Đoàn Hoàng cách đó không xa cũng ngạc nhiên không thể tin nổi.
Mặc dù lão ta biết Dương Chấn rất mạnh nhưng không ngờ khi chiến đấu với cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh của Hoàng tộc họ Vũ, Dương Chấn vẫn chiếm lợi thế.
Đến giờ phút này lão ta mới hiểu tại sao Đoàn Vô Nhai luôn ngăn cản lão ta giết Dương Chấn, kiên quyết muốn làm thân với Dương Chấn, sẵn sàng chấp nhận cái danh bất hiếu, thậm chí còn muốn cướp đoạt quyền lực.
Bởi vì Đoàn Vô Nhai biết sự lớn mạnh của Dương Chấn, nếu Dương Chấn muốn tiêu diệt Hoàng tộc họ Đoàn thì đó là chuyện đơn giản như trở bàn tay.
“Vô Nhai, phụ hoàng hiểu lầm con rồi!”
Đoàn Hoàng nhìn Đoàn Vô Nhai, mắt đỏ hoe nói.
Đoàn Vô Nhai khế mỉm cười, lắc đầu: “Phụ hoàng có thể hiểu được thì tất cả những thứ con làm đều xứng đáng!”
“Nhóc con, cuối cùng cậu là ai?”
Cuối cùng lão già của Hoàng tộc họ Vũ cũng không nhịn nổi nữa, lên tiếng hỏi anh.
Nếu lão ta đã biết Dương Chấn thì tất nhiên hiểu mọi thứ về Dương Chấn, nhưng bây giờ lão ta lại ý thức được, những gì Hoàng tộc họ Vũ hiểu về Dương Chấn chỉ mới là lớp khoác bên ngoài.
Căn cứ theo những gì họ biết về Dương Chấn, trong sáu năm ngắn ngủi, Dương Chấn không thể phát triển từ một người bình thường đến như hôm nay được.
Thực lực võ thuật của Siêu Phàm Nhất Cảnh, rất nhiều cao thủ hơn trăm tuổi cố gắng suốt đời cũng chưa chắc có thể bước vào Siêu Phàm Cảnh.
Bây giờ, một chàng trai mới hai mươi tám tuổi, chỉ sáu năm ngắn ngủi đã đạt đến cảnh giới này, đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Dương Chấn cau mày, đây không phải lần đầu có người hỏi anh là ai.
Theo mức độ anh tiếp xúc càng tăng lên thì cũng hiểu ra nhiều điều hơn.
Có lẽ người khác không tin, nhưng sự thật chính là vậy. Sáu năm trước anh rời khỏi Giang Hải, sau khi đến biên giới phía Bắc thì tài năng võ thuật mới dần bộc lộ.
Trong vài năm ngắn ngủi đã trở thành Tướng quân canh giữ biên giới phía Bắc, tốc độ phát triển thế này, ngoài anh và Mã Siêu ra thì chưa từng thấy người thứ ba.
Vốn dĩ anh luôn nghĩ gia tộc Vũ Văn ở Yến Đô là gia tộc của anh, Vũ Văn Cao Dương là bố của anh, nhưng về sau anh mới biết không phải thế.
Vậy chẳng phải bố của mình là người khác à?