Chương 1789:
Trong tiềm thức Tân Thanh Tâm cho rằng Thượng Quan Nhu cũng là đồng đội của Dương Chấn nên đồng ý ngay.
Cô không muốn để anh lo lắng về mình, nếu có người bảo vệ cô thì Dương Chấn sẽ yên tâm hơn.
Mã Siêu hơi nhíu mày, nhưng nghĩ đến trước đó Thượng Quan Nhu đã cho Dương Chấn cả thuốc chữa thương cao cấp duy nhất của Hoàng tộc họ Thượng Quan, hẳn sẽ không hại anh nên cũng yên lòng.
Đoàn Vô Nhai ẩn ý nhìn Thượng Quan Nhu, cô gái này quả thật rất có thủ đoạn, việc giúp đỡ bảo vệ người thân này nhất định sẽ làm Dương Chấn vô cùng biết ơn cô ta.
“Trong lúc cậu Thanh không có ở đây, người của Hoàng tộc họ Đoàn chúng tôi cũng sẽ ở lại Yến Đô, hợp tác với người của Hoàng tộc họ Thượng Quan để cùng nhau bảo vệ người nhà của cậu ấy”.
Ông ta cũng lên tiếng.
Tuy không biết Hoàng tộc họ Đoàn là gia tộc gì nhưng từ cách ăn mặc của Đoàn Vô Nhai, Tân Thanh Tâm có thể thấy được ông ta là một người có thế lực.
“Vậy thì cảm ơn chú nhé!”
Tân Thanh Tâm cảm kích nói.
Mã Siêu thở phào nhẹ nhõm, lúc này mỗi người Thượng Quan Nhu và Đoàn Vô Nhai đều có hai cao thủ Thần Cảnh đi theo, tức là tổng cộng có sáu cao thủ Thần Cảnh bảo vệ người nhà của Dương Chấn.
Đội ngũ này đã vượt qua bất kỳ một Hoàng tộc nào, trừ khi các gia tộc võ thuật lánh đời ra mặt, nếu không thì không một ai có thể thương tổn đến người thân của Dương Chấn.
Tân Thanh Tâm không ở lại lâu hơn, biết Dương Chấn đã đến chiến vực làm nhiệm vụ thì dẫn Tiêu Tiêu đi.
Thượng Quan Nhu là phụ nữ duy nhất trong sáu cao thủ Thần Cảnh ở đây nên cũng cùng trở về dinh thự Vân Phong với cô.
“Ông Đoàn, sau này làm phiền ông rồi!”
Sau khi Thượng Quan Nhu và Tân Thanh Tâm đi, Mã Siêu nặng nề lên tiếng.
Đoàn Vô Nhai gật đầu: “Tôi lớn tuổi hơn cậu nhiều, nếu như cậu không chê thì có thể gọi tôi là Cấn Đoàn”.
Đoàn Vô Nhai gật đầu: “Tôi lớn tuổi hơn cậu nhiều, nếu như cậu không chê thì có thể gọi tôi là chú Đoàn”.
“Chú Đoàn bị Hiệp hội Võ thuật và những Hoàng tộc khác gây sức ép mà vấn bảng lòng đứng về phía anh Thanh, chúng cháu vô cùng biết ơn, sao dám chê chứ?”
Mã Siêu cười nói: ‘Chú Đoàn cứ gọi cháu là Siêu được rồi ạt”
Nghe anh ta đổi cách xưng hô, Đoàn Vô Nhai khẽ mỉm cười, sau đó nghiêm túc nhìn về phía phòng khám Ái Dân, trầm giọng nói: “Không biết lúc nào cậu Thanh mới tỉnh lại”.
Mã Siêu cũng vô cùng sốt ruột, tuy vậy vẫn đặt niềm tin vào Dương Chấn: “Anh Thanh nhất định sẽ không sao!”
“Siêu, cháu có biết chuyện gì đã xảy ra với Hoa Anh Kiệt không?”
Đoàn Vô Nhai đột nhiên nghiêm giọng hỏi.
Lúc đó Hoa Anh Kiệt thình lình bộc phát ra sức chiến đấu vượt xa thực lực Thần Cảnh đỉnh phong của mình, rõ ràng là đã mất kiểm soát.