Chương 1747:
“Uỳnh uỳnh uỳnh!”
Nhưng chuyện này còn chưa kết thúc, ngay sau đó, thân thể của Lưu lão quái lại bị nện xuống đất thật mạnh như đạn pháo.
Không ai có thể thấy rõ bóng dáng Dương Chấn di chuyển, nhưng bọn họ đều biết, người đang ra tay hành hạ Lưu lão quái nhất định là Dương Chấn.
Vài giây ngắn ngủi trôi qua, Lưu lão quái đã nằm liệt trên mặt đất, khắp người dính đây máu tươi.
Mặt đất thì đã lởm chởm những chiếc hố hình người.
Dương Chấn cùng mái tóc bạc rốt cuộc xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Anh bước từng bước lại gần Lưu lão quái, gương mặt góc cạnh như được chạm khắc ra hoàn toàn không hề có chút giận dữ nào mà lại hết sức bình thản.
“Chết đi!”
Mọi người chợt nghe thấy một tiếng quát như tiếng tử thần gọi, giây tiếp theo, Dương Chấn giơ một chân, nhảm thẳng đầu Lưu lão quái, đạp thật mạnh xuống.
Tất cả đều khẳng định răng, nếu một cước này hạ xuống, đầu Lưu lão quái chắc chản sẽ nát nhừ.
Thấy chân Dương Chấn đã sắp hạ xuống đến nơi, Lưu lão quái tuyệt vọng trợn to mất, nhưng ngay trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, một hơi thở võ thuật khủng bố chợt bao phủ toàn bộ chốn này.
“Uỳnh!”
Giây tiếp theo, một tiếng động lớn vang lên, dưới một quyền này, Dương Chấn bị đẩy lùi lại phía sau, hai chân trượt dài trên mặt đất ba, bốn mét mới dừng lại được.
Trước mặt Lưu lão quái lúc này vừa xuất hiện một gã đàn ông cao to lực lưỡng, chiều cao.
chừng 1m9, hơi thở võ thuật trên người kẻ này vô cùng khủng bố.
“Cao thủ Siêu Phàm Cảnh!”
Đồng tử của Hoa Anh Kiệt đột nhiên co rút lại, nhìn kẻ vừa tới, vẻ không thể tin nổi.
Tính cả Dương Chấn và Vương Chiến thì đây là cao thủ Siêu Phàm Cảnh thứ ba lão ta nhìn thấy trong ngày hôm nay.
Lão ta hoàn toàn không hề nghi ngờ chuyện gã đàn ông lực lưỡng kia đã tiến vào Siêu Phàm Cảnh, dầu gì bản thân lão ta cũng đã là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, nhưng uy lực toát ra từ gã đàn ông cao lớn kia lại vẫn khiến lão ta khó thở.
Loại uy lực này, chắc chắn phải xuất phát từ người của cao thủ Siêu Phàm Cảnh.
Mã Siêu thoáng di động thân mình, nhào tới đứng bên cạnh Dương Chấn, cảnh giác nhìn gã đàn ông cao lớn đó.
“Tha được thì nên tha đi, Lưu lão quái, tôi mang đi!”
Bỗng nhiên, gã đàn ông trung niên đó lên tiếng.
Giọng điệu của ông ta cực kì ngang nhiên, như thể ông ta muốn mang ai đi thì không kẻ nào có thể ngăn cản nổi.
“Lão già này, phải chết!”
Rốt cuộc Dương Chấn cũng lên tiếng, anh nhìn về phía người trung niên cao lớn kia, ý chí chiến đấu bắt đầu hừng hực.