Chương 1720:
Bên phía Hoàng tộc họ Long, Long Khoa hừ lạnh: “Thượng Quan Nhu, đây chỉ là cái nhìn của cô thôi, Hoàng tộc họ Long chúng tôi muốn ra tay lúc nào thì ra tay lúc đó, liên quan gì đến Hoàng tộc họ Thượng Quan các cô?”
“Đúng vậy!”
Bên phía Hoàng tộc họ Đoàn, một người đàn ông trung niên mặc đồ truyền thống cũng lạnh giọng nói: “Lo cho Hoàng tộc họ Thượng Quan các người đi, chuyện của Hoàng tộc họ Đoàn chúng tôi, không mượn một cô gái ngoài lề như cô xen vào”.
Bên phía Hoàng tộc họ Diệp, mặc dù Diệp Xung không khiến Thượng Quan Du bế mặt như Long Khoa và người phụ trách của Hoàng tộc họ Đoàn nhưng anh ta vẫn từ chối khéo: “Lúc cần ra tay, chắc chắn cao thủ Hoàng tộc họ Diệp sẽ ra tay, nhưng không phải bây giờ”.
Nhất thời, bốn Hoàng tộc lớn, trừ Hoàng tộc họ Thượng Quan ra thì ba Hoàng tộc kia đều từ chối bắt tay đấu với Lưu lão quái.
Thượng Quan Nhu thất vọng, cuối cùng cô ta nhìn sang Hoa Anh Kiệt, nghiêm giọng nói: “Hội trưởng Hoa, võ thuật của ông đã lên đến Thần Cảnh đỉnh phong, bây giờ cũng chỉ có ông mới có thể đánh bại Lưu lão quái, mời hội trưởng Hoa ra tay!”
Đối diện với Hoa Anh Kiệt, thái độ của Thượng Quan Nhu kính trọng nhiều. ị Nhưng vẫn không thể thuyết phục được Hoa Anh Kiệt, chỉ thấy Hoa Anh Kiệt chợt nhìn sang Dương Chấn, lạnh giọng nói: “Dương Chấn, lúc trước tôi cho người mời cậu gia nhập vào Hiệp hội Võ thuật nhưng đã bị cậu từ chối”.
“Bây giờ, tôi cho cậu thêm một cơ hội nữa, gia nhập vào Hiệp hội Võ thuật, tôi sẽ giúp cậu một tay!”
“Cậu có đồng ý không?”
Lão ta vừa dứt lời, đám Hoàng tộc đều cực kỳ kinh hãi.
Lưu lão quái Thần Cảnh đỉnh phong chủ động mời Dương Chấn chiến đã đủ làm họ kinh ngạc rồi, bây giờ đến Hoa Anh Kiệt cũng chủ động mời Dương Chấn gia nhập vào Hiệp hội Võ thuật.
Không những thế còn muốn phong Dương Chấn là tổng chỉ hội trưởng thứ hai của Hiệp hội Võ thuật.
Ở Hiệp hội Võ thuật, từ trước đến nay chưa bao giờ có chuyện như vậy, vừa gia nhập vào Hiệp hội Võ thuật đã có thể thành tổng chỉ hội trưởng thứ hai.
Lúc tất cả mọi người đều tò mò liệu Dương Chấn có đồng ý không, chỉ thấy Dương Chấn bỗng cất bước đi về phía Lưu lão quái đang ở giữa võ quán.
Khi anh bước đến trước mặt Lưu lão quái, chỉ nghe anh lạnh lùng nói: “Khắp thế giới này, chưa có cao thủ nào có thể khiến tôi phải thần phục, dù ông là hội trưởng của Hiệp hội Võ thuật, ông cũng không có tư cách!”
Ẩm!
Câu nói này làm mọi người phải sợ ngây người.
Mặt Hoa Anh Kiệt u ám cực kỳ, mắt nhìn Dương Chấn chäm chăm, lạnh lùng nói: “Kiêu ngạo sẽ phải trả một cái giá rất lớn! Tôi cũng muốn xem thử xem, không có sự giúp đỡ của bất kỳ ai, cậu có thể giải quyết phiền phức trước mặt hay không”.
Dương Chấn không trả lời lại, đứng ở chỗ cách Lưu lão quái khoảng ba bốn mét, bình tĩnh nhìn đối phương.
Khi anh nhìn Lưu lão quái, Lưu lão quái cũng nhìn Dương Chấn, điều khiến mọi người ngạc nhiên là ánh mắt Lưu lão quái nghiêm túc hơn nhiều.
Nhưng trong sự nghiêm túc đó lại ẩn chứa sát ý ngợp trời.
“Dương Chấn, cậu dám giết đồ đệ của tôi.
Hôm nay tôi sẽ lấy máu tươi của cậu để an ủi đồ đệ trên trời của tôi!” Mặt Lưu lão quái dữ tợn, hơi thở võ thuật trên người lão ta tăng vọt.
Giờ phút này, khắp võ quán bị bao trùm bởi hơi thở đàn áp kinh khủng.