Chương 1717:
Sau khi Mã Siêu và Vương Chiến bình tính lại, hai người đều cảm kích nhìn Thượng Quan Nhu.
Ban nãy bọn họ sống không bằng chết, cơn đau của Sinh Tử Cổ đúng là đau đến cực đỉnh.
Không những thế còn làm Dương Chấn đang đứng trên bờ vực bùng nổ bình tĩnh trở lại.
Thượng Quan Nhu khẽ lắc đầu, nhìn về phía Dương Chấn, mặt nghiêm túc nói: “Tôi có thể cảm nhận được cảm xúc ban nãy của cậu rất lạ, dường như trong cơ thể cậu đang ẩn chứa một sức mạnh cực kỳ điên cuồng”.
“Tôi có cảm giác một khi cậu phát ra sức mạnh đó, có lẽ không ai có thể ngăn cản cậu, mà bản thân cậu cũng hoàn toàn trở thành ác quỷ”.
Dương Chấn không ngờ cảm giác của cô gái này lại nhạy bén như vậy, cảm nhận được tình trạng ban nãy của anh.
Nhưng dù thế nào, chỉ riêng việc Thượng Quan Nhu đưa thuốc giải khi Mã Siêu và Vương Chiến đang gần kề cái chết vì đau, cô ta cũng đã xứng làm bạn của anh.
“Chuyện này nói ra rất dài, nếu sau này có cơ hội tôi sẽ nói cho chị biết”.
Dương Chấn nhìn Lưu lão quái đang chiến đấu kịch liệt, nghiêm túc nói: “Bây giờ có lẽ nên nghĩ xem làm thế nào để giải quyết tên khốn này”.
Thượng Quan Nhu cũng nhìn Lưu lão quá, mặt nghiêm túc nói: “Nếu tôi không đoán nhầm, đây là Lưu lão quái cực kỳ nổi tiếng ở Miêu Thành. Dù ở Miêu Thành, lão ta cũng là cao thủ đứng đầu”.
“Không những thế lão ta còn có bốn đệ tử, trong đó đại đệ tử của lão ta là cao thủ Thần Cảnh, thừa kế cổ thuật của lão ta”.
“Thứ lão ta am hiểu nhất là cổ thuật, với cảnh giới võ thuật của lão ta mà còn dùng thêm cổ thuật thì ít ai có thể đấu lại”.
Dương Chấn nhíu mày: “Đại đệ tử của lão ta tên Miêu Vân Nghiễm à?”
“Cậu biết hả?”
Thượng Quan Nhu ngạc nhiên nhìn Dương Chấn.
Những chuyện liên quan đến Miêu Thành đều là những bí mật, thậm chí chuyện của Lưu lão quái còn là bí mật trong bí mật, chỉ có những người quan trọng của Hoàng tộc mới được biết những chuyện này.
Không ngờ Dương Chấn cũng biết đại đệ tử của Lưu lão quái tên Miêu Vân Nghiễm.
“Thì ra là thế!”
Mắt Dương Chấn loé sát khí.
Vốn dĩ anh còn đang nghỉ ngờ quan hệ giữa Lưu lão quái và Miêu Vân Nghiễm, không phải đệ tử thì cũng là người thân. Không ngờ lại giống như những gì anh nghĩ, Miêu Vân Nghiễm là đại đồ đệ của Lưu lão quái.
“Miêu Vân Nghiễm, đại đồ đệ của Lưu lão quái, năm mươi ba tuổi, thực lực Thần Cảnh trung Thượng Quan Nhu nghiêm túc nói: “Dù là ở Miêu Thành nhưng thiên phú võ thuật của Miêu Vân Nghiễm cũng thuộc dạng cực kỳ mạnh”.
“Nghe đồn sau khi Miêu Vân Nghiễm lợi dụng cổ thuật bùng nổ hết thực lực thì sức chiến đấu có thể so với Thần Cảnh đỉnh phong”.
Hiển nhiên Thượng Quan Nhu hiểu rõ tình hình của Miêu Thành.
Dương Chấn gật đầu: “Dù thiên phú võ thuật của ông ta có mạnh đi chăng nữa thì cũng chết rồi”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!