Chương 1716:
Tất cả những thứ này làm ngọn lửa phần nộ trong lòng Dương Chấn từ từ bùng lên.
“Cậu Thanh, giết tôi đi!”
Vương Chiến đỏ mắt nói: “Mạng tôi là do cậu cứu, giết tôi rồi cậu sẽ không cần phải thấy nặng nề!”
“Cậu Thanh, cậu nhất định phải cố nhịn, nhất quyết đừng ra tay. Một khi cậu ra tay rồi, mọi sự cố gắng của Tiểu Uyển đều đổ sông đổ bểi”
“Cậu Thanh, xin cậu giết tôi đi!”
Vương Chiến đau khổ không thôi, đã dùng đan dược do Phùng Tiểu Uyển điều chế nhưng vẫn không thể giảm bớt nỗi đau trong người lão †a.
Dù vậy nhưng lão ta vẫn lo Dương Chấn sẽ hoàn toàn mất kiểm soát.
“Râm!”
Đúng lúc này, một bóng người bay sang, đó là Mã Siêu. Anh ta bị Lưu lão quái đánh một cú chí mạng, ngã thẳng xuống bên cạnh Dương Chấn.
“Phụt!”
Khoảnh khác Mã Siêu ngã xuống đất, anh ta phun một ngụm máu, hơi thở trên người yếu ớt dần.
Dương Chấn ngây người, không nhìn Mã Siêu lấy một lần nhưng hơi thở võ thuật trên người anh †ừ từ bùng nổ.
Một luồng hơi thở điên cưồng từ từ bùng nổ trong cơ thể anh.
“Anh Thanh, đừng mài”
Miệng Mã Siêu chảy máu, vẻ mặt cầu xin.
Anh ta đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu, lúc này thậm chí anh ta còn không có sức đứng dậy nhưng vẫn cố gắng giấy dụa bò sang chỗ Dương Chấn.
Vương Chiến cũng sống không bằng chết, hô to: “Cậu Thanh, đừng! Xin cậu đừng mà!”
Đến lượt cậu Mã Siêu và Vương Chiến đều hiểu rất rõ một khi Dương Chấn hoàn toàn bùng nổ thì không ai có thể ngăn cản Dương Chấn được.
Nếu Dương Chấn mất kiểm soát, những người ở đây chỉ có con đường chết.
Từ nay về sau, Dương Chấn cũng sẽ hoàn toàn trở thành một tên con quỷ giết người khát máu, thậm chí là chết vì nổ tan xác.
“Cậu Thanh!”
Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo chợt vang lên bên tai Dương Chấn.
Dương Chấn chợt tỉnh táo lại nhưng đôi mắt vẫn đỏ rực, ngâng đầu nhìn bóng người trẻ trung đang bước đến đưa cho anh một chiếc bình ngọc.
“Bọn họ đã trúng Sinh Tử Cổ. Nếu không có cách để khống chế cơn đau đớn của họ, cuối cùng họ sẽ chết vì quá đau. Trong bình ngọc này có hai viên thuốc giải Sinh Tử Cổ, cậu cho họ dùng đi!”
Là Thượng Quan Nhu của Hoàng tộc họ Thượng Quan, lúc này đôi mắt Thượng Quan Nhu đầy dịu dàng. Lúc nhìn Dương Chấn, ánh mắt không còn kiêu ngạo như lúc mới gặp Dương Chấn nữa.
“Cảm ơn!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!