Chương 1650:
Satan khiếp sợ: “Vật thí nghiệp? Dùng một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong làm vật thí nghiệm?”
Dương Chấn cũng cảm thấy khó tin, nhưng tình hình hiện giờ của thủ lĩnh Hồng Trần phải giải thích thế nào?
Ngoài thủ lĩnh Hồng Trần còn ai tiếp xúc với những người đó không?
Dương Chấn bỗng nghĩ tới một khả năng nào đó, vội vàng hỏi.
Satan lắc đầu: “Ở Hồng Trần chỉ có thủ lĩnh từng tiếp xúc, bọn họ không thèm để ý tới những người khác”.
“À! Tôi nhớ ra rồi!”
Satan đột nhiên kinh ngạc nói: “Có lần tôi tình cờ nghe thấy thủ lĩnh nói chuyện điện thoại, bảo người ta tìm kiếm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong”.
“Cậu Chấn thấy có liên quan tới chuyện này không?”
Nghe vậy, Dương Chấn gần như có thể xác định suy đoán trong lòng.
“Xem ra đám người kia không hề đơn giản”.
Dương Chấn híp mắt lại, ánh mắt lấp lóe.
Satan vội hỏi: “Cậu biết gì rồi à?”
“Anh nghĩ đi, đám người kia mượn tay thủ lĩnh Hồng Trần tìm kiếm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong. Còn tôi cũng bị bọn họ mượn tay Hồng Trần dụ tới”.
Dương Chấn nói: “Nếu tôi đoán không sai, bọn họ tìm kiếm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong để làm thí nghiệm!”
“Cái gì?”
Satan trợn tròn mắt, không thể tin nổi: “Dùng cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong làm thí nghiệm? Rốt cuộc là tổ chức nào dám làm ra chuyện điên cuồng như vậy?”
Dương Chấn vẫn đang quan sát thủ lĩnh Hồng Trần đang phát điên, trầm giọng nói: “Đến cả cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng không chống đỡ được loại thuốc kia, chứng tỏ sức mạnh của nó cực kỳ khủng khiếp”.
Lúc này Dương Chấn đã làm rõ mọi chuyện, cũng kinh hãi tột độ.
“Grừ!”
Đột nhiên thủ lĩnh Hồng Trần nổi giận gào thét, con ngươi lồ ra, tròng mắt hoàn toàn biến thành màu đỏ của máu.
Ngay sau đó, làn da của ông ta xuất hiện vết rạn nứt, máu phun tung tóe khắp người.
Đồng thời, trong người thủ lĩnh Hồng Trần bộc phát một sức mạnh cực kỳ khủng bố.
“Đoàng!”
Tiếng nổ ầm vang. Dương Chấn và Satan khiếp sợ chứng kiến cơ thể của ông ta nổ tung, máu nhuộm đỏ cả nền đất.
“Chuyện này…”
Satan trợn tròn mắt, tim đập điên cuồng.
Một cao thủ Thần Cảnh đình phong nổ tung cả người mà chết.
Dương Chấn cũng kinh sợ, bổng thấy hối hận vì ở lại đây.
“Đi thôi!”
Dương Chấn khơng chút do dự lập tức quay lưng rời đi.
Satan cũng lấy lại tinh thần, theo sát anh định rời khỏi.
“Cậu Chấn định đi đâu thế?”