Chương 1647:
Ông ta vốn bị Dương Chấn đánh trọng thương nhưng cảnh giới võ đạo đã khôi phục trở lại Thần Cảnh đỉnh phong.
Tuy nhiên, điều làm anh khiếp sợ hơn là hơi thở cuồng bạo trên người thủ lĩnh Hồng Trần vẫn đang tiếp tục tăng lên nhanh chóng.
“Chuyện này là sao?”
Dương Chấn vô cùng hoảng hốt.
Thủ lĩnh Hồng Trần chỉ uống nước thuốc màu đỏ đấy mà cảnh giới võ đạo lại tăng một cách đáng sợ.
Mặc dù Dương Chấn cũng có bí pháp cưỡng chế tăng thực lực nhưng tuyệt đối không có tác dụng mạnh mẽ như thứ thuốc đó.
“Gào…”
Đôi mắt của thủ lĩnh Hồng Trần bất chợt đỏ như máu, ông ta ngẩng mặt lên trời gầm thét, mặt đất xung quanh từ từ nứt nẻ thành hình mạng nhện.
Satan cũng cảm giác được mối nguy cơ, hoảng hốt lùi ra sau mấy chục mét.
“Vút!”
Nhưng ngay lúc này, thủ lĩnh Hồng Trần cũng cử động, biến mất tại chỗ.
“Ầm!”
Giây kế tiếp, Satan đang cách ông ta mấy chục mét bị một đòn đánh bay.
“Phụt!”
Khoảnh khắc bị ông ta đánh trúng, Satan hộc máu, hơi thở bỗng chốc yếu ớt.
Dương Chấn mở to hai mắt: “Mạnh đến thế sao?”
“Không ổn rồi! Ông ta muốn giết Satan!”
Đột nhiên cảm giác được sát ý mãnh liệt đến từ thủ lĩnh Hồng Trần, anh không do dự giẫm chân xuống đất, xông về phía ông ta.
Satan bị đánh ngã chưa kịp đứng lên đã cảm giác được mình bị một luồng sát ý khủng bố bao phủ, mặt xám như tro tàn.
Ánh mắt hắn ta tràn ngập sự không cam tâm, khó khăn lắm mới chờ được cơ hội báo thù rửa hận, nào ngờ hắn ta đã đánh giá thấp thực lực của thủ lĩnh Hồng Trần.
Đối mặt với thủ lĩnh đang trong trạng thái này, Satan hoàn toàn không có sức đánh trả, chịu một đòn đã bị thương nặng.
“Chết đi!”
Thủ lĩnh Hồng Trần lạnh lùng quát một câu.
Ông ta lại biến mất, lần này chắc chắn phải giết chết Satan.
Những sát thủ đang đứng xung quanh đã bị dọa cho sững sờ, không dám động đậy.
“Oành!”
Ngay thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Dương Chấn che trước mặt Satan, tung một cú đấm ra chống lại quả đấm của thủ lĩnh Hồng Trần.
“Ầm ầm ầm!”
Trong nháy mắt, mặt đất dưới chân họ lập tức vỡ nát.
“Cậu Chấn!”
Thấy Dương Chấn bảo vệ mình, Satan vừa ngỡ ngàng vừa biết ơn anh.
Vừa rồi hắn ta đã chuẩn bị tinh thần bị giết nhưng lòng vẫn không cam, mà dù có thế nào thì hắn ta cũng không tin nổi Dương Chấn lại cứu mình.