Chương 1619:
Người trung niên cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ nhận được mệnh lệnh phải đưa Dương Chấn đi tìm các căn cứ của Hồng Trần.
Sau khi nghe anh nói muốn tiêu diệt Hồng Trần, ông ta lo lắng nói: “Tướng quân, ngài muốn tiêu diệt Hồng Trần không cần phiền phức vậy đâu. Đạn pháo của chiến vực mình có thể khóa chặt căn cứ của Hồng Trần. Mười ba đầu đạn pháo đủ để Hồng Trần hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này”.
Đây là sự tự tin, cũng thể hiện được sức mạnh của chiến vực Chiêu Châu.
Dương Chấn lắc đầu: “Tôi muốn tự tay hủy diệt Hồng Trần!”
Mối thù giữa anh và Hồng Trần không phải mới ngày một ngày hai.
Lúc anh còn chưa bước vào Yến Đô đã bị sát thủ Hồng Trần để mắt tới. Tới nay Hồng Trần đã nhiều lần phái sát thủ tới giết anh.
Chỉ là lần nào sát thủ cũng phải bỏ mạng trong tay anh.
Anh không ngờ lần này, Hồng Trần lại phái sát thủ Thần Cảnh trung kỳ tới Yến Đô, khiến Ảnh Vệ tổn thất nặng nề, đến cả thủ lĩnh của Ảnh Vệ là Mã Siêu cũng bị bắt đi.
Đây đúng là đang khiêu khích anh. Không tự tay tiêu diệt Hồng Trần, anh không thể an tâm được.
Bây giờ tình hình ở Yến Đô vô cùng căng thẳng, Hoàng tộc liên tiếp kéo quân tới, cao thủ Thần Cảnh của Miêu Thành cũng rục rịch.
Nếu sát thủ Hồng Trần lại xuất hiện trong cuộc chiến tranh giành Đế Thôn, không nhắm thẳng vào anh mà bắt người bên cạnh anh đi như lần này, anh sẽ không thể tha thứ.
Không bằng sớm ngày diệt trừ Hồng Trần.
“Dừng xe!”
Trông thấy sắp tới căn cứ đầu tiên của Hồng Trần, Dương Chấn bỗng ra lệnh.
Người trung niên vội vàng dừng xe, cảm thấy vô cùng nghi hoặc.
Ông ta chưa kịp đặt câu hỏi. Dương Chấn đã xuống xe một mình đi vào căn cứ của Hồng Trần.
Tướng quân!
Ông ta cuống quýt định đuổi theo, lại nghe thấy anh nói: “Đứng đợ i tôi mấy phút!”
Vâng!
Người trung niên vội vàng đáp.
Mặc dù ông ta muốn đi theo nhưng nhiệm vụ của ông là phải phục tùng mệnh lệnh.
Hơn nữa, Dương Chấn là tướng quân của biên giới phía bắc, vốn không cần ông ta phải lo lắng.
“Reng reng!”
Đúng lúc này, trong can cứ của Hồng Trần phát ra tiếng còi báo động chói tai.
Có kẻ địch tập kích! Có kẻ địch tập kích!
Vô số cao thủ chạy vọt ra, ai nấy đều cầm theo súng đạn nặng trịch.
“Mày là ai? Sao dám tự tiện xông vào Hồng Trần? Chết đi!”
Mười mấy sát thủ Hồng Trần ôm súng lớn đồng loạt chĩa vào Dương Chấn.
“Đoàng đoàng đoàng!”
Một tràng tiếng súng nổ liên tiếp vang lên.
Đám sát thủ Hồng Trần kinh hãi thấy người thanh niên đang đứng trước mặt họ đột nhiên biến mất.