Sau khi rống xong hắn ta ném điện thoại xuống đất.
“Rầm!”
Long Thiên Vũ đẩy mạnh, vài tách trà và những bình rượu vang đắt đỏ trên bàn rơi hết xuống đất.
“Dương Chấn, mày muốn chết đúng không! Mày chán sống thật rồi!”
Mắt Long Thiên Vũ đầy sát khí, nếu có thể, hắn ta muốn băm Dương Chấn ra thành trăm mảnh.
Nhưng lúc trước, khi hắn ta đấu với Mã Siêu, sức khoẻ hắn ta đã bị ảnh hưởng quá nhiều, hắn ta phải ngồi xe lăn ít nhất nửa tháng.
Muốn giết Dương Chấn chỉ có thể nhờ vào cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Long.
“Điện hạ, chúng ta phải đưa mười tỷ mà Dương Chấn yêu cầu cho cậu ta thật à?”
Lúc này, một cao thủ bán bộ Thần Cảnh đi theo Long Thiên Vũ hỏi một cách dè dặt.
Ông ta cũng nghe cuộc đối thoại ban nãy, Dương Chấn yêu cầu trong vòng mười phút Long Thiên Vũ phải gửi mười tỷ vào tài khoản tập đoàn Nhạn Chấn. Nếu không Dương Chấn sẽ đích thân đến tìm Long Thiên Vũ.
Mặc dù Hoàng tộc họ Long không sợ Dương Chấn nhưng bây giờ Long Thiên Vũ không có vệ sĩ nào là cao thủ Thần Cảnh cả. Nếu Dương Chấn đến thật, Long Thiên Vũ sẽ gặp nguy hiểm.
“Mẹ nó ông cũng bị ngu à? Không muốn chết thì chuyển tiền nhanh lên!”
Long Thiên Vũ rống lên.
“Vâng vâng vâng, tôi sẽ liên hệ với Hoàng tộc ngay, chuyển khoản cho tập đoàn Nhạn Chấn”.
Cấp dưới vội vã nói.
Bản thân ông ta là cao thủ bán bộ Thần Cảnh, không những thế còn là quản gia của Long Thiên Vũ, chuyên phụ trách giải quyết những chuyện của Long Thiên Vũ.
Mà Long Thiên Vũ đang nổi giận đùng đùng lại đổi điện thoại mới, gọi một cuộc điện thoại.
“Bố, bố phải báo thù cho con!”
Điện thoại vừa kết nối là Long Thiên Vũ bắt đầu cầu xin.
“Bố đã biết chuyện của con rồi, con cứ yên tâm đi. Lần này ông nội của con quyết định sẽ phái hai cao thủ Thần Cảnh đến Yến Đô giúp con”.
Bố của Long Thiên Vũ lạnh lùng nói: “Không cần biết là ai nhưng nếu đã dám ức hiếp con trai bố, bố sẽ không tha cho người đó đâu!”
“Cảm ơn bố!”
Long Thiên Vũ vội nói.
Phía bên kia, Thành Cửu Châu, phòng khám Ái Dân.
Trong phòng khám ở trong cùng, một lão già nằm trên giường bệnh. Phùng Tiểu Uyển đang chữa bệnh cho lão ta, gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp hơi nghiêm túc.
Phòng khám Ái Dân là phòng khám được đặt theo tên thần y Phùng và cũng là ông nội Phùng Tiểu Uyển, được mở ở Thành Cửu Châu.
Người mà cô ta đang châm cứu không phải ai khác mà chính là Vương Chiến bị cao thủ Hoàng tộc họ Long đuổi giết trốn đến tập đoàn Nhạn Chấn.
Sau khi Vương Chiến được đưa đến đây, Phùng Tiểu Uyển bắt đầu cố gắng hết sức châm cứu, kết hợp giữa thuốc, châm cứu và rất nhiều kỹ năng trong y học cổ truyền, cuối cùng Phùng Tiểu Uyển mới rút châm.
“Phù!”
Phùng Tiểu Uyển thở phào nhẹ nhõm, trán rịn một lớp mồ hôi mỏng, mặt hơi tái trông cực kỳ mệt mỏi. Hiển nhiên ban nãy khi châm cứu cho Vương Chiến, cô ta đã tốn rất nhiều sức lực.
“Tiểu Uyển, Vương Chiến sao rồi?”