Chương 1502:
Thế này chẳng phải muốn chết hay sao?
“Dương Chấn, đừng lo cho bố, mau rời khỏi đây đi!”
Tần Đại Dũng lập tức nôn nóng, ông ấy đã chẳng quản sự sống chết của bản thân nữa rồi, chỉ có điều, trong lòng vẫn áy náy vì đã khiến Dương Chấn bị liên lụy.
Hiện giờ Tần Như Phong đáng sợ như vậy, chỉ khi Dương Chấn rời khỏi đây được thì may ra mới có cơ hội sống sót.
“Các người còn có thể đánh được không?”
Dương Chấn không để ý bất luận kẻ nào, chỉ quay sang hỏi tám vị cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ do anh dẫn tới đây.
Tám người nhìn nhau, lẽ nào Dương Chấn còn muốn bọn họ tiếp tục đấu với Tần Như Phong?
“Thật vô dụng!”
Dương Chấn lạnh giọng nói.
Ngay khi vừa dứt lời, anh đã cất bước thong thả đi về phía Tần Như Phong.
“Dương Chấn! Cháu làm gì thế? Mau quay lại ngay!”
“Bây giờ thực lực của Tần Như Phong rất đáng sợ, cháu qua đó khác gì tự sát đâu, chúng tôi sẽ liều mạng chặn ông ta lại, cho cháu cơ hội tranh thủ rời khỏi đây, mau quay lại đi!”
…
Đám người Tần Đức Chính đều sợ đến sững người, vội vã lên tiếng khuyên bảo.
Chỉ có điều, Dương Chấn vẫn không hề để tâm, lúc này anh đã đứng đối diện với Tần Như Phong, chỉ còn cách lão ta một bước chân.
Trong số người nhà họ Tần, tuy cũng có vài người đứng về phía Tần Đức Chính nhưng số lượng cực ít, đại bộ phận đều vẫn lựa chọn ủng hộ Tần Như Phong.
Tuy rằng năm mươi năm trước Tần Như Phong đã gây ra một việc đáng ghê tởm vô cùng, nhưng ngày nay, thực lực lão ta thể hiện ra đã đặt chân tới cảnh giới Thần Cảnh rồi.
Chỉ cần có Tần Như Phong, nhà họ Tần trong tương lai nhất định sẽ tiến đến một vị trí cao hơn bây giờ rất nhiều, thậm chí có thể vượt qua cả năm Vương tộc lớn của Chiêu Châu.
Hiện giờ, bọn họ đang nhìn về phía Dương Chấn bằng ánh mắt nhìn kẻ ngu si.
Tần Như Phong híp mắt, đôi mắt đỏ vằn lóe lên sát khí.
Từ khi Dương Chấn xuất hiện ở nhà họ Tần này, lão ta vẫn không nhìn ra được thực lực của anh, mặc dù lão ta đã bước chân vào bậc Thần Cảnh nhưng vẫn không cách nào đánh giá được Dương Chấn.
Như thể, Dương Chấn chỉ là một người bình thường đến không thể bình thường hơn, hoàn toàn không có một chút võ thuật nào.
Nhưng lão ta cũng biết rõ, địa vị của Dương Chấn ở Yến Đô gần như là Vương của Yến Đô rồi, chỉ chưa chính thức tuyên bố mà thôi.
Nếu không phải Liên minh Vương tộc muốn nhúng tay vào chuyện Yến Đô, có lẽ Dương Chấn đã thành Vương của Yến Đô rồi nhỉ?
Người như vậy sao có thể là một người thường?
Nhưng lão ta vẫn không thể nhìn ra thực lực của Dương Chấn.
Dương Chấn còn lấy ra được một viên thần dược có thể cải tử hồi sinh, điều này càng khiến lão ta tò mò về thân phận của anh.
“Ranh con, mày muốn chết à!”
Mặc dù lão ta cũng có đôi phần kiêng kị vì thân phận của Dương Chấn nhưng lúc này, Dương Chấn dám hiên ngang đứng trước mặt lão ta, đây quả thực là một sỉ nhục cực lớn với lão.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!