Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

Chương 1500:

 

Ở nhà họ Tần này, Vũ Liệt và Tần Đức Chính có quan hệ tốt nhất, tình cảm thật sự thân thiết như anh em ruột.

 

Ông Ngô cũng đỏ bừng đôi mắt nhìn Vũ Liệt hộc máu không ngừng, lão ta quay ngoắt về phía Tần Như Phong, giận dữ hét lên: “Tần Như Phong, Vũ Liệt đã giúp ông làm bao nhiêu việc như thế, tự ông không biết hay sao?”

 

“Có thể nói, không có ông ấy cũng sẽ không có ông của ngày hôm nay, ấy vậy mà ông lại dám ra tay độc ác với ông ấy như thế, lương tâm ông bị chó tha hết rồi à?”

 

Tần Như Phong đang muốn giết Dương Chấn, lại bị Vũ Liệt ngăn cản như vậy, đột nhiên không muốn giết đám người này quá nhanh nữa.

 

Nhìn thấy cảnh Vũ Liệt gần chết, Tần Đức Chính đau khổ tột độ khiến Tần Như Phong cảm thấy vô cùng hả hê.

 

“Ông ta đã ra tay với cả tôi, chẳng lẽ tôi còn phải giữ ông ta lại?”

 

Tần Như Phong đứng chắp tay, hững hờ nhìn về phía ông Ngô, nói.

 

“Ông giết anh trai đoạt vị trí chủ gia tộc, thậm chí cả con ruột của anh trai mình cũng không tha, hôm nay, ngay cả người có công lao lớn với nhà họ Tần mà ông cũng muốn giết, một kẻ như ông có tư cách gì để làm người đứng đầu nhà họ Tần này?”

 

Ông Ngô giận dữ hét lên.

 

Tần Như Phong cười lạnh một tiếng, sát khí trong mắt lóe lên: “Ông cho rằng, nhà họ Tần ngày nay, ngoài tôi ra còn ai có tư cách làm chủ gia tộc?”

 

“Nếu không phải tôi nể tình đều là người cùng tộc thì các ông cho rằng mình còn có thể sống tới hôm nay sao?”

 

“Nếu hôm nay các ông đã quyết trở mặt với tôi thì tôi cũng không còn lí do nào tha mạng cho các ông nữa”.

 

Vừa dứt lời, Tần Như Phong đã xòe năm ngón tay, ý định giết người như bùng ra từ thân thể lão ta, trong đôi mắt đỏ ngầu như máu hoàn toàn không có một tia tình cảm, thoạt nhìn chẳng khác nào một con quỷ đến từ địa ngục.

 

Ông Ngô đã đứng lên, chắn trước mặt Tần Đại Dũng, đôi mắt cũng đã tràn ngập ý muốn giết Tần Như Phong, nhưng lão ta cũng biết, mình tuyệt đối không thể giết được Tần Như Phong lúc này.

 

Bên kia, Vũ Liệt vẫn liên tục hộc máu tươi, hơi thở cũng yếu ớt nhanh chóng, sống chết chỉ còn cách nhau một sợi chỉ mong manh.

 

Dương Chấn vẫn đứng sau lưng Tần Đại Dũng đột nhiên bước tới bên cạnh Vũ Liệt, lấy ra một bình thuốc bằng sứ trắng, đổ ra một viên tròn màu đen nồng mùi thuốc.

 

“Nuốt viên thuốc này có thể cứu tính mạng ông”.

 

Dương Chấn nói xong bèn búng tay một cái, viên thuốc màu đen kia rơi ngay vào miệng Vũ Liệt.

 

Đây là viên thuốc cứu mạng mà Phùng Tiểu Uyển đưa cho Dương Chấn, cô ta nói khi rơi vào trạng thái trọng thương sắp chết, viên thuốc này có thể giúp anh giữ lại tính mạng.

 

Hơn nữa, đây là thứ mà thần y Phùng giao cho Phùng Tiểu Uyển trước khi chết, ngay cả Phùng Tiểu Uyển hiện giờ cũng chưa thể điều chế được, hiện cô ta còn đang nghiên cứu cách làm.

 

Ngay chính bản thân thần y Phùng cũng chỉ có thể điều chế được một viên như thế sau khi đã dốc hết toàn bộ sức lực, có thể tưởng tượng muốn điều chế viên thuốc này cần tiêu hao nhiều tinh lực cỡ nào.

 

Vậy mà lúc này, Dương Chấn lại đưa nó cho Vũ Liệt.

 

Vũ Liệt bị Tần Như Phong vỗ một chưởng đánh bay, cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình đều đã bị tổn thương nặng, lão ta biết rất rõ, tính mạng mình đang từ từ trôi đi.

 

Ngay khi lão ta đã tới thời khắc hấp hối, một viên thuốc đột nhiên rơi vào miệng.

 

Vũ Liệt còn chưa phản ứng lại, viên thuốc này đã hóa thành một dòng nước ấm, chảy vào cổ họng lão ta.

 

Giây lát, một luồng sức sống vô cùng hùng hậu bùng nổ trong cơ thể lão ta.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!