Chương 1462:
Tần Tử Kính tung chân đá bay Lạc Khải ra ngoài.
Anh ta vốn là người nổi bật nhất trong lứa trẻ của nhà họ Tần ở Vương thành Tào, thực lực võ thuật của anh ta sao có thể yếu được?
Đối phó với một người thường không biết võ như Lạc Khải quả thật quá dễ dàng.
“Sếp Tần, không thể kí!”
Lạc Khải co người nằm trên sàn, mặt đầy đau đớn, nói: “Tập đoàn Nhạn Chấn là di vật duy nhất mà mẹ của chủ tịch để lại cho cậu ấy, nó vô cùng quan trọng với chủ tịch, cô không thể nhường tập đoàn cho người khác được!”
Hai mắt Tần Nhã đã đỏ bừng, những điều Lạc Khải nói, sao cô lại không rõ?
Chỉ có điều, nếu cô không kí tên, kết cục của Tần Y sẽ vô cùng thảm khốc.
“Sếp Tần, nếu chủ tịch trở về lại phát hiện tập đoàn Nhạn Chấn đã bị cô chuyển nhượng cho nhà họ Tần, cậu ấy sẽ nghĩ thế nào?”
Lạc Khải kích động lớn tiếng hô lên.
Bàn tay đang cầm bút của Tần Nhã run mạnh lên một cái.
Đúng vậy!
Chính vì mình mà Dương Chấn mới gặp tai nạn, đến bây giờ, anh sống chết ra sao, cô cũng không biết.
Nếu Dương Chấn trở về, cô sẽ phải giải thích với anh thế nào đây?
Tần Nhã do dự không kí.
“Khốn kiếp, ông muốn chết đúng không?”
Tần Tử Kính nhìn về phía Lạc Khải, ý muốn giết người tràn ngập trong mắt, anh ta cất bước đi về phía Lạc Khải.
Nhưng lúc này, sắc mặt Lạc Khải lại không hề có chút sợ hãi nào, chỉ có sự giận dữ điên cuồng dành cho Tần Tử Kính.
“Tôi đã thề với chủ tịch, chỉ cần có tôi ở đây, tuyệt đối sẽ không làm mất tập đoàn Nhạn Chấn, cho dù chết, tôi cũng phải bảo vệ tập đoàn này!”
Lạc Khải nghiến răng nói, đôi mắt đỏ bừng tràn đầy kiên định.
Thấy Lạc Khải kiên định như vậy, Tần Nhã cũng ngây cả người ra, vì tập đoàn Nhạn Chấn này, Lạc Khải thực sự tình nguyện hi sinh cả tính mạng.
Mà mình lại đang muốn dâng tập đoàn Nhạn Chấn cho người khác.
So với Lạc Khải, mình dường như không có tư cách làm phó tổng giám đốc tập đoàn này.
“Ông chết đi cho tôi!”
Tần Tử Kính vung tay chém ra một quyền về phía đầu Lạc Khải.
Anh ta vốn là người học võ, mà Lạc Khải lại chỉ là một người thường, nếu một quyền này của anh ta giáng trúng đầu Lạc Khải, ông ta sẽ hoàn toàn không còn hi vọng sống sót.
“Không!”
Tần Nhã gào lên.
Lạc Khải dường như đã cảm thấy có lẽ mình sẽ không chịu nổi một quyền này, nhưng sắc mặt ông ta vẫn không hề sợ hãi, chỉ có không cam lòng.
Ông ta mở lớn mắt, nhìn chằm chằm vào Tần Tử Kính như thể muốn ghi nhớ kĩ gương mặt đó, để sau này dù có làm quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho tên khốn kia.
“Bộp!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!