Chương 1224:
“Ông ơi, mọi chuyện đều là ý của cháu, đến thôn Ngô Gia tìm thần y Phùng là do thái độ của cháu hống hách mới đắc tội với Anh Chấn. Tất cả đều là lỗi của cháu. Ông ơi, ông muốn trừng phạt thì trừng phạt một mình cháu đi, tất cả chuyện này đều không liên quan gì đến bố cháu!”
Khương Lực trực tiếp quỳ xuống, mắt đỏ hoe nói.
Hôm nay ở thôn Ngô Gia, khi Khương Long Phi vì Khương Lực thậm chí muốn dùng cái chết của mình để gánh vác tất cả những sai lầm của Khương Lực thì Khương Lực đã ý thức được mình đã làm một chuyện sai lầm đến như thế nào. “Khương Lực, câm miệng!”
Khương Long Phi vội vàng mắng.
Khương Lực là con trai duy nhất của ông ta, thân là người làm bố, ông ta bằng lòng gánh chịu tất cả. “Bố, bố trừng phạt con đi!”
Khương Long Phi lớn tiếng nói.
Nhìn thấy hai bố con tranh nhau nhận phạt, cơn tức giận của Khương Hùng dần tiêu tan. “Đứng dậy cả đi
Lão ta thở dài nói.
Lão ta giữ lại Khương Long Phi và Khương Lực không phải để trừng phạt họ mà là vì chuyện khác.
Theo nguyện vọng cuối cùng của thần y Phùng, sau khi được hỏa táng, tro của lão ta sẽ được rải trên sông Hộ Thành.
Dù có chết đi, lão ta cũng muốn hóa thành linh hồn ở sông Hộ Thành để bảo vệ đất nước này.
Không ai biết Khương Hùng đã nói gì với con cháu của mình.
Còn thần y Phùng, theo nguyện vọng cuối cùng cũng đã được hỏa tăng, tro của lão ta được rải trên sông Hộ Thành.
Kể từ sau cái chết của thần y Phùng, mỗi ngày Phùng Tiểu Uyền đều sống trong nỗi đau buồn, ngày nào Dương Chấn và Quan Duyệt cũng ở bên cạnh cô ta.
Quan Duyệt và Phùng Tiểu Uyền vốn bằng tuổi nhau, nhưng Quan Duyệt rất hoạt bát và vui vẻ, chỉ trong vài ngày, mối quan hệ giữa hai người đã trở nên rất thân thiết.
Mấy ngày nay vết thương của Mã Siêu cũng đã khá lên rất nhiều, mặc dù Phùng Tiểu Uyển chìm trong đau buồn nhưng vẫn không quên chữa trị vết thương cho Mã Siêu.
Ba ngày sau, Mã Siêu đã có thể đi lại, chỗ bị thương bởi súng của anh ta cũng đã đóng vảy.
Anh Chấn, hôm nay em sẽ đến nhà họ Khương với anht
Mã Siêu đầy vẻ nghiêm túc nói.
Dương Chấn hỏi: “Cậu đi làm gì?”
“Dù sao đây cũng là Vương thành Quan, nhà họ Khương vốn không thân thiết gì với Vương tộc họ Quan. Giờ đây anh lại nhúng tay vào khiến địa vị của nhà họ Khương được củng cố hơn. Em lo Vương tộc họ Quan sẽ ra tay với anh.
Mã Siêu trầm giọng nói.
Trong khoảng thời gian này, mặc dù nằm trên giường bệnh, nhưng anh ta nằm rất rõ về tình hình của Vương thành Quan.
Một khi Dương Chấn giúp đỡ nhà họ Khương, Vương tộc họ Quan chắc chắn sẽ cảm thấy một mối đe dọa lớn.
Dương Chấn trừng mắt nhìn Mã Siêu một cái bất lực: “Khoan nói tới việc Vương tộc họ Quan có làm gì tôi hay không, với bộ dạng của cậu bây giờ, nếu Vương tộc họ Quan thật sự muốn đối phó với tôi thì cậu có đứng ra giúp tôi được không? Hay là tôi lại phải bảo vệ cậu đây?”
Mã Siêu sững sờ một lúc mới nhận ra mình vừa mới xuống được khỏi giường và bước đi được, hiện giờ một người phụ nữ bình thường cũng có thể đẩy ngã anh ta.
Việc anh ta đề nghị đến nhà họ Khương cùng với Dương Chấn hoàn toàn là một phản ứng trong tiềm thức. “Đừng lo, Vương Quan không phải kẻ ngốc. Chắn hẳn lão ta có thể đoán được tôi là ai. Nếu còn muốn động vào tôi thì lão ta đúng là kẻ ngốc”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!