Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

Chương 1110:

 

Người kia lạnh lùng nhìn anh, ngạo nghễ nói: “Tôi là Khương Lực, đến từ nhà họ Khương của Vương thành Quan. Hôm nay tôi đến để đón thần y Phùng về chữa bệnh cho ông nội tôi, chủ nhà họ Khương”.

 

“Chỉ cần ông ấy có thể chữa khỏi cho ông nội tôi, tiền bạc không thành vấn đề. Không phải ai cũng được chữa trị cho ông nội tôi đâu, các người đừng không biết tốt xấu”.

 

Thái độ của Khương Lực cực kỳ hống hách, tựa như được trị bệnh cho ông nội hắn là chuyện rất đáng tự hào.

 

“Cút!”

 

Dương Chấn gầm lên.

 

Đổng Chiêm Cương cũng đi ra, lạnh lùng nói: “Trong vòng ba mươi giây lập tức cút khỏi đây, nếu không giết không tha!”

 

Dứt lời, ông ta rút một khẩu súng lục từ bên hông, hờ hững nhìn Khương Lực.

 

Đổng Chiêm Cương vốn đang mặc quân phục của chiến vực, lúc này lại rút súng ra, sắc mặt Khương Lực lập tức trở nên khó coi.

 

“Thì ra là người của chiến vực, thảo nào dám kiêu ngạo như vậy”.

 

“Mày đã muốn chết như vậy, tao sẽ cho mày toại nguyện!”

 

Đổng Chiêm Cương lạnh lùng nói, lập tức mở chốt an toàn, ngón trỏ chuẩn bị bóp cò.Đến tận lúc này, Khương Lực mới ý thức được Đổng Chiêm Cương thật sự dám giết mình, lập tức sợ chết khiếp.“Ông, ông đừng kích động!”

 

Hắn lắp ba lắp bắp nói.“Không nên nhuốm máu trước linh cữu của thần y Phùng!”

 

Dương Chấn không thèm nhìn Khương Lực, chỉ lạnh nhạt nói một câu.Đổng Chiêm Cương hiểu ý anh, không nên nhuốm máu trước linh cữu của thần y Phùng tức là ở chỗ khác thì được.

 

Thấy Khương Lực bị Đổng Chiêm Cương chĩa súng vào đầu, hai gã vệ sĩ nhà họ Khương đồng loạt xông lên che chắn cho hắn, đồng thời nhao nhao rút súng nhắm thẳng đầu Đổng Chiêm Cương.

 

Vừa rồi là Đổng Chiêm Cương chĩa súng vào đầu Khương Lực, bây giờ ông ta lại bị vệ sĩ của hắn chĩa súng vào đầu.

 

Khương Lực khôi phục thái độ kiêu căng, trốn sau lưng hai gã vệ sĩ căm tức nhìn Đổng Chiêm Cương: “Sao ông dám chĩa súng vào đầu tôi ở Vương thành Quan? Ông chán sống rồi à?”

 

Sắc mặt Đổng Chiêm Cương lập tức trầm xuống, không ngờ mình lại bị người khác chĩa súng vào đầu.

 

“Ranh con, mày xác định muốn người của mày chĩa súng vào đầu tao hả?”

 

Ông ta híp mắt hỏi.

 

Nếu không vì đang ở trước linh cữu của thần y Phùng, từ lúc đám người kia giương oai ông ta đã ra tay rồi.

 

Huống hồ còn có Dương Chấn cao hơn ông ta mấy cấp bậc đang ở đây, Khương Lực còn dám làm vậy, đúng là sự bất kính lớn nhất với anh.

 

Khương Lực trốn sau lưng hai gã vệ sĩ cười lạnh một tiếng: “Ngu ngốc, tưởng mình cao sang lắm à? Chĩa súng vào đầu ông thì làm sao? Ông có tin tôi còn dám sai bọn họ bắn nát đầu ông không?”

 

Đổng Chiêm Cương nổi trận lôi đình, ánh mắt tràn ngập sát khí nhìn chằm chằm hắn: “Mày đang tự tìm chết đấy!”

 

“Sao vẫn chưa đuổi ra ngoài?”

 

Dương Chấn nhíu mày, mất kiên nhẫn hỏi.

 

Đổng Chiêm Cương run lên một cái, rõ ràng ông ta không đuổi đám Khương Lực ra nhanh khiến Dương Chấn bực bội.

 

“Cút hết cho tao!”

 

Đổng Chiêm Cương lại nhìn Khương Lực, sát khí nồng đậm, giận dữ rống lên một tiếng rồi biến mất ngay tại chỗ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!