Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

Chương 1068:

 

“Mà cao thủ bí ẩn lặng lẽ dẫn cậu ta rời đi lúc nãy đã giải thích rõ vấn đề”.

 

Đại trưởng lão vừa nói xong những lời này, mấy người còn lại đều ngạc nhiên đến ngày người.

 

Gia tộc Cổ Võ là gia tộc võ thuật lánh đời thật sự. Đừng nói là Vương tộc, dù là Hoàng tộc cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của bọn họ.

 

Nghe đồn, trong gia tộc Cổ Võ cao thủ nhiều như mây, nhưng bọn họ một lòng chỉ nghĩ đến võ thuật, không màng đến việc đời vì vậy người đời cũng không biết tới. “Bây giờ ngoài suy đoán cậu ta là người của gia tộc Cổ Võ ra hình như là không còn khả năng nào khác”.

 

Nhị trưởng lão khẽ gật đầu đáp. “Nếu đúng là như vậy thì lần này Quan Hồng Nghị đã gây ra họa lớn rồi”.

 

Vẻ mặt tam trưởng lão nghiêm nghị nói.

 

Nếu trước đây lỡ như Quan Hồng Nghị có gây ra việc lớn, thì bọn họ tuyệt đối sẽ không ngồi họp chung, thậm chí còn mừng thầm nữa là đằng khác.

 

Nhưng lần này bọn họ chẳng thấy vui vẻ chút nào. Đắc tội gia tộc Cổ Võ, vốn đã là một phiền toái lớn. “Quan Vương nhất định phải cho chúng ta một câu trả lời về việc này!”

 

Trong mắt đại trưởng lão lóe lên một tia rét lạnh, lạnh lùng nói.

 

Quan Hồng Nghị là dòng chính của Vương tộc họ Quan, vậy thì chuyện này phải do Quan Vương ra mặt.

 

Cùng lúc đó, một chiếc xe Jeep màu xanh quân đội đang chạy như bay trên đường.

 

Hai mắt Dương Chấn đỏ ngầu nhìn Mã Siêu đã hôn mê, cả người anh đều là sát khí lạnh như băng. “Nhanh lên một chút! Lái nhanh lên cho tôi!”

 

Anh cố nén giận, cắn răng nói.

 

Đổng Chiêm Cương đang lái xe, cả người run rẩy, vội vàng nói: “Dạ!”

 

Chân đạp hết ga, chiếc Jeep đã tân trang lại như con thú dữ lao vun vút về phía trước. “Két!”

 

Mười phút sau, chiếc xe Jeep đột nhiên phanh lại, đậu vững vàng trong sân của một hộ nhà nông.

 

Vừa xuống xe đã thấy một ông lão mặc áo vải đang ngồi dưới ánh trăng, trước mặt là cây đàn cổ, lúc này hai tay đang đánh đàn, tiếng đàn ảm đạm vang lên. “Ông Phùng, xin ông nhất định phải cứu cậu ấy!”

 

Đổng Chiêm Cương vừa thấy ông lão liền vội vã cầu xin. “Cút!”

 

Ông Phùng bỗng dừng tay lại, giận dữ quát lên.

 

Chỉ một tiếng quát nhưng lại khiến tâm trí của Đồng Chiêm Cương run rẩy, như bị đánh một đòn nặng nề, sắc mặt trắng bệch.

 

Con người của Dương Chấn cũng co rút lại, anh ngạc nhiên phát hiện, giọng nói của ông Phùng cực kỳ mạnh mẽ, chỉ một từ “cút” cũng khiến anh cảm thấy lồng ngực khó chịu.

 

Lão già này không hề đơn giản, không ngờ lại là cao thủ Thần Cảnh.

 

Trên đường tới đây, Đổng Chiêm Cương đã nói y thuật của ông Phùng rất lợi hại, chỉ là tính tình sáng nắng chiều mưa, cứu người phụ thuộc vào tâm trạng.

 

Nơi Mã Siêu trúng đạn cực kỳ nguy hiểm, rất có thể đã tổn thương đến tim. Xung quanh không ai có thể chữa được vết thương này, chỉ còn ông Phùng mới có hi vọng.

 

Nhưng Dương Chấn không ngờ Đồng Chiêm Cương vừa mới mở miệng nhờ lão ta cứu người đã bị đuổi cút. “Tinh!”

 

Sau khi ông Phùng giận dữ gầm lên lại gảy một bài nhạc bị thương.

 

Tối nay trăng tròn vành vạnh, ánh trăng chiếu sáng khắp nơi.

 

Nhưng Dương Chấn không hề có tâm trạng thưởng thức cảnh đẹp. Hiện giờ Mã Siêu đang bị thương nặng, sống chết chưa rõ, anh chỉ muốn cứu người.

 

Đổng Chiêm Cương cũng vô cùng sốt ruột. Ông ta biết Mã Siêu và Dương Chấn rất thân thiết. Nếu Mã Siêu thực sự xảy ra chuyện không may, e là Dương Chấn sẽ lật đổ cả Vương tộc họ Quan.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!