Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Bác Sĩ - Diệp Phi (tác giả Diệp Phàm)

Chương 908:

Cung Diễm Quân cảm thấy trước ngực truyên đến một cảm giác đau đớn, bèn vung đao lên phòng thủ rồi nhanh chóng cúi đầu thì phát hiện trên bả vai xuất hiện một vết thương.

Máu từ nơi đó chảy không ngừng thành dòng nhuộm đỏ một phần quần áo.

Cô ta không nghĩ tới Diệp Phi lại mạnh như vậy, khó trách Noriko Shizuka thất thủ.

“Chết đi!”

Sắc mặt Cung Diễm Quân gần như đã thay đổi hoàn toàn, liên tục bổ ra ba đao hướng về phía Diệp Phi khiến anh phải lùi về phía sau, sau đó nhanh chóng chuyển động, kéo cửa phòng xông ra ngoài…

Cuộc ám sát lần này coi như thất bại, không ngờ Diệp Phi lại bá đạo đến như vậy. Cung Diễm Quân chỉ có thể lựa chọn biện pháp chạy trốn trước đã.

Mới vừa xông tới phòng khách, qua ánh đèn chiếu sáng, cô ta phát hiện ra ngoài cửa có thêm hai người đang đứng.

Một người là Độc Cô Thương, một người là Chung thiên sư. Mặc dù Cung Diễm Quân không biết gì về hai người này nhưng chắc chắn không phải dạng người dễ chọc.

Cô ta theo bản năng quay đầu về sau thì lại bị Diệp Phi chặn lại.

“Ồn ào cái gì thế?”

“Có phải lén lút ăn khuya phải không?”

Ngay lúc thần kinh Cung Diễm Quân đang căng thẳng thì Miêu Phong Lang mở cửa phòng vừa đi vừa vuốt mắt.

Nửa tỉnh nửa mê mà mờ mịt nhìn, trông không có tí sát thương nào.

“Cấm động đậy!”

Cung Diễm Quân chuyển người, động tác vô cùng nhanh nhẹn đem đao kề trên cổ Miêu Phong Lang mà uy hiếp: “Tránh đường ra, nếu không tôi giết cậu ta.”

Cô ta tỏa ra đăng đằng sát khí, ép sát đao vào cổ Miêu Phong Lang đến khi thấy máu: “Còn không mau tránh ra!”

Nhưng ngay sau đó Cung Diễm Quân nhanh chóng nhận ra, đám người Diệp Phi không có vẻ gì là hoảng sợ cả, lại còn nhìn cô ta với vẻ mặt thương hại.

Thật giống như cô ta mới là kẻ bị kề đao lên cổ.

Diệp Phi chỉ khẽ than một tiếng: “Cung Diễm Quân mau đầu hàng đi”

Cô ta gầm lên một tiếng đầy tức giận: “Tôi bảo tránh đường, có nghe thấy không hả?”

Anh chợt lắc đầu một cái đáp: “Kể cả tôi có làm vậy thì cô cũng không đi được đâu.”

Lúc này, Miêu Phong Lang đã thanh tỉnh hơn, còn dùng ngón tay quẹt lên chỗ vết thương đang chảy máu rồi đưa lên liếm liếm một chút.

Cậu ta bỗng nhiên nở một nụ cười vô cùng quỷ dị.

“Không đi được?”

Cung Diễm Quân cười nhạt nói: “Bước chân ra khỏi cái cửa này, tôi sẽ có thể nhảy xuống hồ. Với khả năng bơi lội của tôi kể cả có mười người truy tìm cũng chẳng có cửa”

“Được, được, nhường đường cho cô đấy”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!