Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Bác Sĩ - Diệp Phi (tác giả Diệp Phàm)

Chương 893:

Diệp Phi ra hiệu cho Bạch Lang bỏ tay ra: “Tôi đặt lớn!”

Anh đặt chỉ phiếu một trăm triệu đô lên bàn.

Sau đó lại chỉ một người đàn ông trung niên: “Phiền vị khách này giúp tôi mở lên xem sao”

Người khách kia tươi cười đi tới mở cái lọ lên.

Ông ta hắng giọng hô: “Bốn bốn năm, mười ba điểm, lớn”

“A, tôi thắng”

Diệp Phi vui sướng nhảy dựng lên: “Tôi thắng”

Những khách chơi còn lại cũng giật mình, suýt nữa đã hò reo theo anh, dù sao đây cũng là lần đầu tiên Diệp Phi đoán đúng.

Bạch Lang khẽ cau mày, không nói gì, vẫn duy trì sự quyến rũ kia.

“Mèo mù vớ phải cá rán”

Lăng Thiên Thủy đảo mắt nhìn Bạch Lang một cái, sau đó hừ một tiếng với Diệp Phi: “Có bản lĩnh thì thắng liền ba ván cho tôi xem”

Diệp Phi cầm chi phiếu của Lăng Thiên Thủy lên cười nói: “Yên tâm, tôi nhất định sẽ thỏa mãn cô”

Diệp Phi nhờ người ta lấy bộ xúc xắc thứ hai ra, nói với Bạch Lang: “Nhanh tay lên một chút, đừng làm mấy chiêu hoa mỹ đó làm gì”

“Vụt!” Bạch Lang không nhiều lời, cầm lọ đựng xúc xắc lên lắc.

Lần này, tiếng động chói tai vang lên, một lát sau, lọ đựng được đặt “Bộp” lên bàn.

Cô ta bỏ hai tay ra, yên tĩnh chờ Diệp Phi đặt cược.

Diệp Phi để hai tờ chỉ phiếu lê p tục là lớn”

Lăng Thiên Thủy để một cô gái trẻ tới mị lởi”

Cô gái trẻ cẩn thận mở cái lọ lên: “Ba sáu sáu, mười lăm điểm, lớn”

“A, tôi lại thắng!”

Diệp Phi gầm rú: “Cảm ơn hội trưởng Lăng, cảm ơn mọi người đã ủng hộ”

Đám người xung quanh cũng kêu lên kinh ngạc, không ngờ Diệp Phi lại thắng, chẳng lẽ thằng nhóc này đổi vận rồi?

Hô hấp của Lăng Thiên Thủy trở nên dồn dập, cô ta xé hai tờ chi phiếu đưa cho Diệp Phi.

Hai ván liền, Lăng Thiên Thủy bị thua mất ba trăm triệu đô, Diệp Phi thắng cả gốc lẫn lãi.

Bạch Lang cau mày.

Mí mắt Lăng Thiên Thủy giật một cái, sau đó không nói thêm gì nữa: “Tiếp tục…” “Đúng, tiếp tục đi”

Diệp Phi nhờ người lấy bộ xúc xắc thứ ba ra cho Bạch Lang: “Cảm ơn người đẹp, cô đúng là phúc tinh của tôi, để tôi thắng liền hai ván”

“Vụt!” Bạch Lang không để ý đến Diệp Phi, lọ đựng xúc xắc lại bắt đầu lay động, tốc độ nhanh đến mức làm cho người ta hoa mắt chóng mặt.

Cuối cùng, cô ta đặt “Bộp” lên bàn.

Âm thanh biến mất trong nháy mắt.

Cô ta nhìn Diệp Phi, hiếm khi mở miệng hỏi: “Tiếp tục đặt lớn?”

Diệp Phi không trả lời, chỉ đung đưa bốn tờ chỉ phiếu: “Bốn trăm triệu đô, chịu nổi không?”

“Ngây thơ!”

Lăng Thiên Thủy giận quá mà cười, “roẹt” một cái đã xé một tờ chi phiếu bốn trăm triệu đô để lên bàn: “Bắt đầu đi!”

Cho dù cô ta rất khí thế, nhưng trong lòng thì lo lắng, thua, coi như đã thua bảy trăm triệu đô, gần bằng hai tháng tiền lời.

Diệp Phi cười lớn: “Ha ha, sảng khoái, quá sảng khoái, tôi thích hội trưởng Lăng thế này”

“Hai ván cược lớn rồi, ván này cược nhỏ đi”

Diệp Phi nhìn Bạch Lang, đặt bốn trăm triệu đô lên bàn.

Thân thể Bạch Lang nháy mắt đã cứng ngắc.

“Tôi mở”

Một người khách đeo kính xung phong nhận việc này.

Lọ đựng vừa được mở lên…

Ánh mắt mọi người đổ dồn lại, kết quả là ba con sáu, mười tám điểm, một số điểm không thể lớn hơn nữa.

Đám người cùng nhau kêu lên: “AI” Lăng Thiên Thủy thở dài một hơi, lông mày đang nhíu chặt thả lỏng ra.

Diệp Phi, nếu anh còn kiên trì, thì đã thắng liền ba ván rồi”

“Đáng tiếc, lập trường không kiên định, không chỉ không thắng ván thứ ba, mà còn thua liền bốn trăm triệu đô, hai bàn tay lại trắng”

Lăng Thiên Thủy không nhịn được mà cười ha hả, vừa nãy Diệp Phi thắng liền hai ván, cô ta còn tưởng anh có năng lực gì, thì ra là mèo mù vớ được cá rán.

“Ha ha!” Lăng Thiên Thủy cười sảng khoái, rất xinh đẹp, đâm thủng trái tim mỗi người.

Dường như cô ta đã thấy cảnh Diệp Phi gãy tay gãy chân.

Khách ở đây cũng thở dài một tiếng, vận may của Diệp Phi còn chưa đủ.

Chỉ là Diệp Phi cũng không lo lắng mà cười theo cô ta, cười ngu tới mức bọn họ không thể hiểu nổi! Lăng Thiên Thủy chợt dừng lại: Thua còn cười được?

Đồ đần! Ngay trong tiếng cười của cô ta, hai viên xúc xắc yên lặng biến thành bột phấn.

Chỉ còn một viên xúc xắc ở giữa, càng bắt mắt hơn: Sáu!

Kết quả của vở hài kịch này khiến người ta giật mình, tiếng cười của Lăng Thiên Thủy cũng như bị lưỡi dao cắt ngang!

“Sáu… Sáu… Sáu…” Người khách đeo kính định đọc lại kết quả, ai ngờ ba cái xúc xắc, giờ chỉ còn một.

“Sáu điểm, nhỏ!”

Ông ta hô lên.

Diệp Phi thổi nhẹ một hơi, bột phấn bay bốn phía.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!