Chương 1990:
Sắc mặt Thẩm Hồng Tụ hơi trắng lên, hai chân rời khỏi mặt đất trong chốc lát, thân thể giống như con diều được thả lên.
Lúc thân mình đang giữa không trung, cô ta kéo một cành cây, tung cả người ra ngoài, khoảng cách được kéo ra hơn mười mét.
'Sắc mặt người áo xám thay đổi, gã biết cô ta sắp rút lui, bước chân nhanh.
chóng đuổi theo, đã thấy Thẩm Hồng Tụ chui vào trong cỏ. "U." Cùng lúc đó, âm thanh cảnh báo phát ra trong đường hầm, vô số xe cảnh sát xuất hiện.
Người áo xám thấy thế chỉ có thể dừng bước chân không đuổi nữa, nhìn quét qua thi thể đầy đất, sau đó nâng Hắc La Sát lên oán hận rời đi.
"Tên kia không chỉ có kĩ thuật bần súng lợi hại, thân thủ cũng rất ghê gớm?”
Sau hai tiếng, trên boong tàu Alysa, Diệp Phi xử lý vết Thương cho Thẩm Hồng Tụ, tò mò hỏi một câu.
"Đúng vậy!”
Thẩm Hồng Tụ ngồi trên ghế mở miệng: "Không thấy tôi bị thương sao? Nếu không phải tôi nhanh chân chạy trước, có khi lần này đã phải vứt lại mạng nhỏ rồi”
Cô ta đã thay một bộ đồ rộng thùng thình, đã bỏ bớt sát khí trên người lúc ở trên núi, tăng thêm vẻ đẹp kiều diễm của người phụ nữ.
Trong tay cô ta ôm một cây guitar, đang đàn bài hát "Bát mì thịt bò vong tình”
"Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau”
Diệp Phi cười: "Tôi còn tưởng có thể thuận lợi diệt Miêu Truy Phong, thành viên tỉnh anh của Miêu thị, không ngờ phía sau còn giấu một tên thợ săn”
"Xem ra tôi đã coi thường Miêu Kinh Vân rồi”
Anh như có điều suy nghĩ: "Điều này cũng chứng minh, lần này Miêu Kinh Vân mời tới không ít cao thủ”
Tuy bởi vì người áo xám kia đột nhiên xuất hiện, khiến cho. tên điên Miêu Truy Phong kia chạy mất, nhưng tiêu diệt được hơn hai mươi người của Hắc La Sát, Diệp Phi vẫn khá hài lòng.
Ít nhất Miêu Kinh Vân đã thiếu mất một cánh tay đắc lực, cũng bại lộ sự tồn tại của người áo xám.
"Anh không quan tâm đến sống chết của tôi à?”
Thẩm Hồng Tụ liếc nhìn Diệp Phi: "Tôi suýt chút nữa bỏ mạng rồi, không có chút thương hoa tiếc ngọc nào”
"An toàn của cô tôi không lo chút nào”
Diệp Phi nhàn nhã nói: "Cô vốn xuất thân từ Ô Y Hạng, từng trải nhiều như vậy, đã sớm Tiểu Cường đánh không chết rồi” Thẩm Hồng Tụ cảm khái một tiếng: "Thực sự là người so với người tức chết người, nếu đổi thành Đường Nhược Tuyết, ước chừng anh đã căng thẳng đến khóc”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!