Chương 1439:
Trịnh Tuấn Khanh đưa ra kết luận: Chú nói chúng ta đã đánh giá thấp Diệp.
Phi, nhưng cháu nghĩ chúng ta đã đánh giá quá cao anh ta”
Nhìn thấy Diệp Phi bị mấy người Uông Kiều Sở trấn áp, Trịnh Tuấn Khanh khinh thường Diệp Phi thêm một chút.
“Công thức bí mật của Diệp Phi đã bị Uông Kiều Sở lấy mất. Thật ra Diệp Phi đã làm .“ Trịnh Càn Khôn nói đầy ẩi “Vậy cậu có bao giờ nghĩ răng Diệp Phi cố tình để Uông Kiều Sở lấy đi công thức bí mật không?”
Trịnh Tuấn Khanh nở nụ cười: “Công thức bí mật cấp bậc ý để Uông Kiều Sở lấy đi, tương đương với đưa tiền cho người ta xài, Diệp Phi đâu có ngốc!”
“Nhưng nếu có vấn đề với công thức bí mật thì sao?”
Giọng ông Trịnh Càn Khôn bỗng trở nên đanh lại: “Những bệnh nhân đã dùng thuốc Dược phẩm Sao Đỏ cũng ngứa đến mức muốn chết như tôi, đúng chứ?”
Mong cả nhà tải appt ruyện hola đọc nhé! Nụ cười của Trịnh Tuấn Khanh lập tức đông cứng lại.
Anh ta xốc lại tinh thần rồi nhìn Trịnh Càn Khôn với vẻ không tin, hét lên: “Chú, ý chú là Diệp Phi bày trò cho Uông Kiều Sở?”
Trịnh Càn Khôn không trả lời, mà chỉ nhìn hoàng hôn ngoài cửa sổ: “Nguyên Họa xong rồi, Uông Kiều Sở xong đời rồi…”
Khi Trịnh Càn Khôn bày tỏ cảm xúc của mình, Nguyên Họa đang ngồi trong phòng họp của Công ty dược phẩm Sao Đỏ, hoàn thành công việc ký kết ngày hôm nay.
Sau khi Dược phẩm Sao Đỏ trở nên nổi tiếng, cô ta chuyển thẳng từ tòa nhà văn phòng đến nhà máy, sử dụng một phòng họp làm văn phòng.
Một là để dễ dàng thể tác dụng của sản phẩm với khách hàng, hai là thúc giục công nhân làm việc ngoài giờ tốt hơn.
Sau khi bán được hai mươi nghìn chai thuốc trong ba ngày liên tiếp, vào ngày thứ hai, Nguyên Họa có cảm giác thành tựu không thể diễn tả, điều này thỏa mãn hơn rất nhiều so với mười tám nghìn tỷ nhân dân tệ kiếm được từ bán thuốc.
Khi cô ta sai lâm chân thon duỗi eo, cửa phòng nhẹ nhàng gõ vào, sau đó cô trợ lý tóc ngắn mặc váy một bước đi vào.
Nguyên Họa liếc nàng một cái “Về rồi ạ”
Cô trợ lý tóc ngắn cung kính nói: “Lúc tôi lên xe, ông ấy đưa cho tôi một tấm thẻ mua sắm có trị giá ba trăm triệu”
“Bảo tôi nói những điều tốt đẹp trước mặt cô. Ông ấy khen ngợi thuốc của chúng ta không ngớt”
“Mấy người cục trưởng Liễu về rồi sao?”
Trong khi nói chuyện, cô ấy lấy trong túi ra một thẻ mua sắm và đặt nó trên bàn làm việc.
“Đây là cục trưởng Liễu đưa cho cô, cô cứ giữ đi. Về phần 3000 lọ thuốc mỡ, ước chừng phải trì hoãn ba đến năm ngày”
Nguyên Họa nhẹ nhàng mở một chiếc cúc áo sơ mi để lộ ra vài phần làn da trắng như tuyết, cho phép mình thở tốt hơn: “Có quá nhiều đơn hàng”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!