Chương 1224:
Người vợ trẻ nhìn Diệp Phi nói: “Này cậu em, chúng tôi không hành hạ hay ngược đãi gì con bé cả, chúng tôi còn chưa chạm vào một đầu ngón tay của con bé nữa là”
“Tôi tin tưởng chị không hề đụng vào đứa bé, tôi cũng tin là bọn họ không hề đánh đập gì nhưng điều đó không có nghĩa là bọn họ không có ngược đãi con bé trước đây:’ Diệp Phi giơ tay về phía cô ấy: “Nào, tôi là bác sĩ của Thanh Phong Đường, đứa bé có bị gì không thì tôi chỉ cần khám là biết”
“Không được, không được đưa cho cái thằng đấy!”
Bà mẹ chồng áo đỏ lập tức phản ä biết không phải hạng người tốt lành gì rồi, đưa đứa bé cho nó thì chắc nó ôm chạy mất đấy!
“Đi đi đi! Đừng để ý tới mấy thằng buôn lậu trẻ em này”
Bà ta đẩy vai con dâu để cô ấy biết điều theo mình đi thật nhanh.
Cô vợ trẻ thoáng do dự, cô ấy không đưa đứa bé cho Diệp Phi và cũng không nhấc chân đi ngay.
“Nhiều người đứng đây như vậy, một mình tôi cũng không thể chạy đi đâu được chứ đừng nói là ôm đứa bé bỏ chạy”
Diệp Phi thoáng nhắc nhở: “Chẳng lẽ chị nhãn tâm nhìn đứa bé cứ khóc mãi như vậy ư, khóc đến khi cổ họng chảy máu mới vừa lòng ư?”
“Mẹ đứa bé à, hay là cô để cho cậu bác sĩ này khám coi thế nào đi. Đứa bé đã khóc thảm thương thế này rồi thì chắc chắn phải có chuyện gì đó.”
“Đúng vậy, để cậu ấy xem thế nào đi! Cô cứ yên tâm, nhiều người đứng đây thế mà, cậu ấy không thể cướp đứa bé đi đâu được đâu”
“Hơn nữa bác sĩ của Thanh Phong Đường mát tay lắm, đáng để cô đặt niềm tin đấy”
Khách hành hương xung quanh vội vàng khuyên nhủ bà mẹ trẻ, đứa bé vẫn khóc đến nao lòng khiến bọn họ không thể đứng yên mặc kệ được.
Ông bố chồng hói gào lên: “Không được đưa cho cậu ta”
Bọn họ muốn bỏ đi nhưng chẳng biết từ lúc nào đường đi đã bị khách hành hương cản lại, mấy bà mẹ dùng xe đẩy của trẻ con để chung tay chặn đường, tất cả đều muốn nhúng tay vào chuyện này đến cùng.
Diệp Phi tiếp tục phá vỡ rào cản cuối cùng của cô vợ trẻ: “Cô có thể bỏ mặc bản thân không bảo vệ chính mình, nhưng chẳng lẽ cô không muốn bảo vệ cả con mình luôn ư?”
Người vợ trẻ cắn răng, giao đứa bé cho Diệp Phi: “Bác sĩ à, cậu giúp tôi khám thử xem con tôi bị gì nhé!”
“Thứ vô dụng, cô đưa con mình cho người ngoài thế được “Tôi giết chết cô…
“Trả đứa bé cho tôi!” Nhóm tập trung lên nhiều trên app truyệnhola nhé cả nhà!
Cả nhà bà mẹ chồng áo đỏ thấy thế lập tức giật mình, vội vàng giơ tay muốn giật lấy đứa bé, Diệp Phi vung tay trái lên và nhanh chóng đẩy bọn họ ra thật xa.
Sau đó, anh mượn một chiếc xe đẩy trẻ em và một chiếc túi nilon rồi đặt đứa bé lên vào đó trước mặt tất cả mọi người và cho tay mình vào túi nilon khế lướt qua người con bé.
“Soạt!” Bà mẹ chồng áo đỏ chưa kịp lao tới thì Diệp Phi đã luồn tay xuống dưới nách con bé sờ.
Một chiếc kim may được rút ra đập vào mắt tất cả mọi người.
Vết máu loang lổ, nhọn hoắc đâm vào mắt người.
“AI” Mọi người xung quanh nghe thấy thế lập tức giật mình hét lên, có người liên tục hít lấy khí lạnh.
Ôi má ơi, thảo nào con bé lại khóc dữ dội như thế, thì ra là dưới nách có một cây kim may cắm sâu vào.