CHương 1068:
Trương Tú Tuyết không đợi cho bọn Diệp Phi mở miệng, đã tiến lên trước một bước tô son trát phấn cho mình: “Chúng con ăn uống đợi bọn họ, còn chừa một bộ bàn ghế để bọn họ “ Tiếp đó, bà ta tóm tắt mọi chuyện lại một lần, còn chỉ ra việc tìm ra được một công thức bí mật về trà thảo mộc từ Bạch Vân Cư trước mặt mọi người.
“Bảo Đông nhất thời tức giận, nên mới cùng chúng cháu dạy dỗ Thẩm Bích Cầm một chút, để miễn cho thói ăn cắp không đổi được, hại người hại mình lại hại cả nhà họ Thẩm”
“Kết quả con trai của cô ta Diệp Phi ỷ vào mình có chút vũ lực, đánh tất cả chúng cháu một trận, ông Vương và ông Tôn cũng bị đánh…”
Hai nguyên lão của gia tộc kia cũng gật đầu làm chứng, chỉ vào Diệp Phi cáo trạng anh đánh người.
Thẩm Bích Cầm nghe vậy bèn tiến lên mấy bước giải thích: “Bà nội, chuyện không phải như vậy đâu…”
“Đồ thối tha!”
Bà cố ngoại cầm quải trượng trực tiếp vung mạnh vào người Thẩm Bích Cầm một cái: “Nhiều năm vậy rồi mà không có chút trí nhớ nào”
“Trộm một lần rồi, lại trộm lần thứ hai nữa”
“Bản thân súc sinh, dạy ra con trai cũng súc sinh theo.”
Thẩm Bích Cầm bị đau kêu thảm một tiếng, suýt chút nữa ngã sấp xuống.
Diệp Phi tiến lên đỡ lấy bà, còn bắt lấy quải trượng của bà cố ngoại, quát lên: “Bà cố ngoại, tại sao bà lại chỉ nghe lời nói của một phía thế?”
“Tôi quả thực đã đánh bọn Thẩm Bảo Đông kia, nhưng mà tôi ra tay là bởi vì bọn họ đánh mẹ của tôi, còn muốn cắt đi ngón tay của bà ấy” “Tôi chẳng qua là đang trả đòn lại mà thôi”
Diệp Phi bỏ cây quải trượng của bà ta ra: “Bà muốn làm chủ, có thể, nhưng tôi hy vọng bà giải quyết sự việc một cách công bằng”
“Đồ vô ơn vô nghĩa, mày là cái thá gì mà dám nói chuyện với tao như vậy?”
Cụ bà nổi giận đùng đùng: “Bọn họ đánh mẹ mày là chuyện bình thường, ai bảo mẹ của mày ăn trộm công thức bí mật?”
Bà ta lại quay quải trượng đánh về phía Diệp Phi, lại bị Diệp Phi không chút khách sáo đá văng đi, khiến cho cụ bà ngoai càng thêm tức giận không thôi: “Thẩm Bích Cầm, cô xem lại cô đi, nuôi ra một thứ con hoang gì đây, ngay cả tôi mà cũng dám vô lễ?”
Bà ta hung hãn mà nhìn chằm chằm vào Diệp Phi: “Chẳng lẽ mày không dạy nó chút quy củ nào?”
Mày có còn muốn về nhà họ Thẩm nữa không?”
“Tôi tôn trọng người già yêu thương trẻ con, nhưng tôi không cho phép người khác ỷ vào mình già mà lên mặt”
Diệp Phi trực tiếp mà vạch mặt: “Tôi cũng không nói nhảm với các người, tôi nói cho các người biết, công thức bí mật này không phải là do nhà họ Thẩm chế ra đâ “Nó gọi là trà thảo mộc Thái Bà, là do tôi làm ra để cho mẹ đưa cho nhà họ Thẩm, đền bù cho việc bà ấy từ hai năm trước đã để mất. Đồ vô sỉ Thẩm Bảo Đông này lại cầm công thức bí mật của trà thảo mộc Thái Bà của tôi từ tay mẹ, sau đó chép tay lại một bản rồi nhận đó là của mình”
Diệp Phi nhìn về phía của Thẩm Bảo Đông: “Thẩm Bảo Đông, ông dám lấy lương tâm ra thề, công thức bí truyền này là do ông tạo ra không?”