Chương 105:
Diệp Phi vỗ vai Lưu Phú Qúy: “Tạm thời cậu hãy làm trợ lý.
và tài xế của tôi, đợi thành thạo rồi tôi sẽ cho cậu thêm một cơ hội nữa để vực dậy Đông Sơn.”
“Chỉ là xem cậu có tin tôi hay không mà thôi.”
Công ty dược Bách Hoa, phòng khám cũng chuẩn bị được thành lập ngoài ra còn có những mối giao thiệp khác nữa, Diệp Phi tin rằng Lưu Phú Qúy là người vô cùng thích hợp với cơ hội này.
Lưu Phú Qúy hơi ngây người, sau đó vô cùng vui mừng cười nói: “Được, từ lúc này đây em chính là người của anh Phi.”
Diệp Phi đẩy cửa xe: “Tôi chính là một thằng con rễ đi ở rể, cậu không cần suy nghĩ thêm sao?”
Lưu Phú Qúy cũng bước xuống xe: “Buổi gặp mặt đêm đó em liền biết anh Phi không phải là một kẻ vô…” Lời chưa nói xong anh liền ý thức được mà dừng lại, ánh mắt cũng có chút cứng ngắc.
Diệp Phi nhìn vào ánh mắt của anh sau đó thu lại, đúng lúc nhìn thấy sáu bảy cô gái đi tới, cười duyên khiến cho người ta không thể không chú ý tới.
Thân thể cao gây, xinh xắn lanh lợi, yểu điệu mà linh động, cô gái xinh đẹp tóc ngắn hay tóc dài đều có cả, có thể nói là tụ hợp đầy đủ các loại xinh đẹp… Hơn nữa các cô ăn mặc lại vô cùng mát mẻ, phóng mắt nhìn qua cảnh xuân chỗ nào chỗ đấy cũng đều vô cùng đã mắt.
Một cô trong số đó trông vô cùng xinh đẹp, một khuôn mặt trái xoan, một đôi mắt phượng, lại thêm một đôi chân thon dài, rất có khí chất của hotgirl trên mạng.
Diệp Phi nghiêng đầu nhìn Lưu Phú Qúy: “Cậu quen sao?”
“Có quen.” Lưu Phú Qúy cũng không giấu giếm: “Bạn gái cũ của em , Từ Hân, yêu nhau được bốn năm, em rất yêu cô ta và cô ta cũng thích dính lấy em thế nhưng cô ta cũng là người làm em tổn thương sâu đậm nhát.”
“Khi Lưu gia phá sản, cô ta không chỉ lấy đi một 50 vạn trong sổ tiết kiệm của em, thế chấp xe cộ, còn phối hợp với mẹ kế của em dụ tôi ký tên vào không ít những khoản nợ nàn của bọn họ.”
“Cô ta đã kiếm được 100 vạn nhờ vào sự phản bội của mình, chỉ là xém chút nữa đã đưa tôi vào nhà giam.”
Nhắc tới những chuyện cũ Lưu Phú Qúy lại cảm thấy thêm bùi ngùi.
Diệp Phi cười một tiếng: “Hận cô ta sao?”
“Trước đây thì có thế nhưng giờ thì lại bình thường rồi.”
Lưu Phú Qúy thản nhiên cười nói: ‘Ôm hận chỉ là biểu hiện của sự bất lực mà thôi, không thoải mái sẽ trực tiếp dẫn tới ý định muốn trút giận để báo thù.”
“Chỉ là hiện tại em sống cũng chỉ là sống cho qua ngày mà thôi, tạm thời thì không có cách nào để báo thù, nói thế nào thì cô ta cũng là nhân viên vật tư của công ty dược Bách Hoa, lương hàng năm lên tới trăm vạn lại còn cộng thêm tiền hoa hồng nữa.”
“Hơn nữa người đàn ông mà cô ta mới tìm là một nhà cung ứng dược liệu Thắm Vân Phong, anh ta cũng không thua kém gì Chương Tiểu Cương.”
“Thẩm gia chiếm hơn một nửa thị trưởng dược liệu ở Trung Hải, hơn nữa giao tình của Thẩm Yên với ông chủ của Bách Hoa khá là tốt.”
Anh trực tiếp mà thẳng thắn: “Em của bây giờ không thể động vào bọn họ.”
Còn có một câu anh thấy có chút ngại ngùng khi nói ra đó chính là Thẩm Vân Phong và Tư Hân đã khiêu khích anh vài lần thế nhưng anh lại chỉ có thể bất đắc dĩ mà nén giận.
*Công ty dược Bách Hoa rất phát đạt phải không?”
Diệp Phi cười: “Không hẳn, nó chỉ là một công ty có giá trị khoảng một tỷ, đối với những công ty dược mọc lên san sát ở Trung Hải mà nói thì nó vô cùng nhỏ bé không đáng kể.”
“Anh đừng xem thường công ty dược Bách Hoa.”
Lưu Phú Qúy trở nên nghiêm túc: “Nhìn quy mô mặc dù không lớn thế nhưng sau lưng có ngân hàng Bách Hoa của Tiền gia chống lưng, tiêu thụ và lợi nhuận vô cùng kinh người.”
“Nghe nói sự tồn tại của công ty này là vì Thẳm Yên muốn điều trị thân thể nên mới tìm một nhóm người tới để nghiên cứu dược liệu làm thuốc.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!