CHƯƠNG 230: TUYỆT ĐỐI KHÔNG PHẢN BỘI ĐÀN ANH
Mấy người đàn ông đó nhìn thấy chi phiếu thì cười ha ha, lập tức nhận lấy: “Đó là điều đương nhiên, quy tắc trên giang hồ chúng tôi đều hiểu!”
Tiêu Nhạc Phi lên xe, sắc mặt như thường nhìn Hồ Nguyệt Nhi, hỏi: “Muốn ăn cái gì tôi dẫn cô đi? Hay là dẫn theo cả bác gái đi cùng?”
Hồ Nguyệt Như hít một hơi thật sâu, mở miệng hỏi: “Anh tại sao đối xử tốt với tôi như vậy?”
Từ khi ba Hồ vứt bỏ mẹ con cô ta để chạy trốn, cô ta và mẹ đều sống trong khổ sở, đối diện với khoản nợ của ba hai mẹ con cô ta đã phải chuyển nhà mấy lần, nhưng vẫn bị chủ nợ tìm ra, sau này, nhà bị đập, bị dọa nạt trở thành những việc hết sức bình thường.
Mãi đến khi Hồ Nguyệt Như đi làm, có thu nhập cố định, lại thương lượng với mấy chủ nợ đó cứ ba tháng trả một khoản, từ đó cuộc sống cũng khá lên một chút, thế nhưng mẹ cô ta sức khỏe không tốt, cần phải khám bệnh uống thuốc, lại phải cần tiền, một mình cô ta cứ trèo chống cho đến ngày hôm nay.
Từ trước đến đây không có ai quan tâm cô ta, ngay cả Bùi Danh Chính người mà cô ta yêu thầm từ trước đến nay chưa từng hỏi đến chuyện nhà của cô, không ngờ Tiêu Nhạc Phi lại giúp cô trả hết nợ.
Tiêu Nhạc Phi nhếch môi cười: “Cô giúp tôi làm việc, tôi đương nhiên nói được làm được.”
Anh ta từ tay tập đoàn nhà họ Bùi giành được gói thầu, có thể thu được không ít lợi nhuận về cho tập đoàn nhà họ Tiêu, cả một hạng mục lớn như thế, 700 triệu nhỏ nhoi đối với anh ta mà nói căn bản không tính là cái gì.
Hồ Nguyệt Như trầm tư, nửa ngày không nói lời nào.
Tiêu Nhạc Phi nhân tiện hỏi: “Nguyệt Như, chúng ta có thể hợp tác dài hạn, cô cảm thấy thế nào?”
Sắp xếp một tai mắt trong nội bộ của tập đoàn nhà họ Bùi cần tốn không ít công sức, mà Hồ Nguyệt Như chính là người thích hợp nhất, anh ta sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như này chứ.
“Lần trước ta đã nói rồi, tôi chỉ giúp anh một lần này, tôi sẽ không phản bội đàn anh đâu.” Hồ Nguyệt Như cau mày, đẩy cửa xe và bước xuống.
Tiêu Nhạc Phi không chút do dự kéo tay Hồ Nguyệt Như lại: “Nguyệt Như, cô đối với Bùi Danh Chính trung thành như vậy, thế nhưng anh ta đối với cô như thế nào? Trong mắt của anh ta chỉ có một mình Đường Nhật Khanh, cô không phải không biết!”
Hồ Nguyệt Như tâm tư rối bời, bất tri bất giác mà cau mày.
Cô ta quả thật rất ghét Đường Nhật Khanh, thế nhưng cô càng không có cách nào phản bối Bùi Danh Chính cả!
Thấy Hồ Nguyệt Như không động đậy, Tiêu Nhạc Phi tiếp tục nói: “Hơn nữa, loại chuyện phản bội này, chỉ có không làm và làm vô số lần, cô cảm thấy nếu như anh ta biết bản kế hoạch đấu thầu là do cô làm thì sẽ xử lý như thế nào?”
Trái tim Hồ Nguyệt Nhi thắt chặt lại, giằng tay ra khỏi Tiêu Nhạc Phi, tức giận nói: “Tôi sẽ dùng cách của mình khiến anh ấy tin tưởng tôi!”
Cô ta nói xong thì đẩy cửa xe bước xuống, đầu cũng không thèm quay lại mà đi luôn.
Tiêu Nhạc Phi ngồi trên xe, nhìn theo thân ảnh của cô ta đang đi xa dần, bất tri bất giác hơi nhíu mày.
Một lúc sau, anh ta cười lạnh, anh ta tin rằng không bao lâu nữa Hồ Nguyệt Như sẽ quay lại tìm anh ta thôi.
Chớp mắt đã đến thứ hai diễn ra buổi giao lưu.
Lần này đi Singapore, Đường Nhật Khanh tham gia buổi giao lưu này chủ yếu là hướng tới loại công nghệ mới, trước mặt trong nước vẫn chưa phát triển hoàn toàn, nếu như công ty công nghệ của Singapore có ý hợp tác với tập đoàn nhà hị Bùi, thế thì đối với cả hai bên đều có lợi mà không có hại.
Nói là buổi giao lưu, thật ra chính là các đại diện của các công ty và tổng giám đốc của công ty đối phương đến tham quan triển lãm công nghệ, tranh thủ lưu lại ấn tượng tốt với tổng giám đốc bên họ, giành lấy cơ hội hợp tác.
Thế nhưng Đường Nhật Khanh từ lúc bước vào đến giờ, đều không nhìn thấy chưa gặp tổng giám đốc bên họ nên có chút nóng lòng.
Ngược lại Tiểu Trương lại hưng phấn nói không ngừng: “Chị Nhật Khanh, chị nhìn cái cơ khí đó đi, thật thần kỳ!”
Đường Nhật Khanh cười cười, mở miệng hỏi: “Hôm qua bảo em xem qua tư liệu em đã xem chưa?”
Tiểu Trưởng lập tức giận gật đầu: “Đương nhiên xem rồi!”
“Vậy em nói cho chị biết, đây là nguyên lí gì?”
“Là con chip thông minh mà công ty BC vừa mới phát minh, có thể dùng nhiều trong các thiết bị thông minh, chủ yếu là liên quan về tái chế năng lượng và thiết bị tự vận hành.”
Đường Nhật Khanh gật đầu hài lòng: “Không sai, thị trường hiện nay đang cần những thiết bị thông minh như vậy, được áp dụng đa dạng trong cuộc sống của chúng ta, bao gồm những việc như xử lý rác thải, tự động phân loại và nhiều công năng khác nữa, thị trưởng trong nước cần rất nhiều cái này, vì thế chúng ta tốt nhất có thể hợp tác với BC, chiếm trước tiên cơ!”
Tiểu Trương lập tức gật đầu: “Chị Nhật Khanh chúng ta có thể không!”
Trong đại sảnh đột nhiên đến truyền đến tiếng động lớn, Đường Nhật Khanh nhìn xung quanh thì thấy một người đàn ông đeo kính đang đi giữa đám người, và đang đi về phía này.
Không cần nói, Đường Nhật Khanh đã đoán được, ông ta chắc chắn là người sáng lập ra BC, ông ta khí độ bất phàm, tuổi tác khoảng hơn 50, sắc mặt có chút nghiêm túc, ánh mắt liếc qua thì cô đã biết người này không dễ thân cận.
Mọi người đều vây quanh ông ta, mà sắc mặt của ông ta lại rất lạnh nhạt, thậm chí ngay cả phát biểu cũng không làm, trực tiếp cho người hướng dẫn kỹ thuật đến giải thích nguyên lý máy móc.
Đường Nhật Khanh ra hiệu Tiểu Trương đi theo mình, đi nghe một lượt người hướng dẫn nói, đối với công năng của con chip thông minh này càng hiểu rõ hơn vài phần.
Rất nhanh, phần giảng giải kết thúc, không ít người cầm ly rượu đến kính rượu Nghiêm Bằng, Đường Nhật Khanh biết rõ thời cơ chưa đến bên đứng ở một bên kiên nhẫn chờ đợi.
Đợi cả nửa ngày, Tiểu Trương hoàn toàn không có kiên nhẫn nữa, sốt ruột hỏi: “Chúng ta rốt cuộc lúc nào mới đi chào hỏi với tổng giám đốc Nghiêm!”
Đường Nhật Khanh nhìn cô ta: “Em nếu như rất rảnh, chị có nhiệm vụ giao cho em đây.”
Tiểu Trương ánh mắt hơi sáng lên: “Là cái gì?”
Đường Nhật Khanh hất hất cằm: “Nhìn thấy những người nước T đó không? Những người đó đều là đối thủ cạnh tranh của chúng ta, em đi lấy danh thiếp, chúng ta cũng biết rõ thông tin các đối thủ của chúng ta, biết người biết ta trăm trận trăm thắng.”
“Dạ!” Tiểu Trương lập tức đứng dậy, đi về bên đó.
Nhìn thấy dáng vẻ tự tin của cô ta, Đường Nhật Khanh khẽ nhếch môi cười, lúc quay đầu lại, cô phát hiện người bên cạnh Nghiêm Bằng đã tản đi nhiều rồi.
Cơ hội đã đến! Đường Nhật Khanh lập tức đứng dậy, tiện tay cầm một ly rượu lên, trực tiếp đi về hướng đó.
Nghiêm Bằng đang nói về tính năng của con chip thông minh, Đường Nhật Khanh đi đến một bên, cũng không có làm phiền mà yên lặng lắng nghe.
Đợi Nghiêm Bằng nói xong, lúc này mới phát hiện người phụ nữ bên cạnh, Đường Nhật Khanh thuận thế mỉm cười với ông ta, chúc: “Tổng giám đốc Nghiêm, nghe ngài diễn giải về nguyên lí một hồi, tôi thật sự bái phục, con chip thông minh của quý công ty có tiềm lực phát triển rất lớn, có thể áp dụng cho nhiều lĩnh vực khác nhau, tiền đồ vô lượng!”
“Cảm ơn!” Nghiêm Bằng mỉm cười nhìn cô, sau đó lại rời mắt đi.
Đường Nhật Khanh vội vàng lên tiếng: “Tổng giám đốc Nghiêm, tôi là Đường Nhật Khanh đại diện cho tập đoàn nhà họ Bùi ở Hải Thành nước T đến tham gia buổi giao lưu lần này, nếu như có cơ hội, chúng tôi rất mong muốn có thể hợp tác với quý công ty.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!