Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng CEO Của Tôi Full

CHƯƠNG 228: HIỂU LẦM ĐẾN LÚC PHẢI THÁO GỠ RỒI

Chiếc cà vạt này, giống như được thiết kế riêng cho Bùi Danh Chính vậy.

Có màu xanh lam sẫm, bên trên còn có các sọc trắng, không ăn khớp cũng không rối mắt, phân bố rất có trình tự khiến người khác cảm thấy thoải mái đến kỳ lạ.

Đường Nhật Khanh không tự chủ mà bước đến, nhìn chằm chằm vào chiếc cà vạt đến cả nửa ngày, rất nhanh, có nhân viên đi đến, giới thiệu với cô về chiếc cà vạt này.

“Thưa cô, có cần tôi lấy xuống cho cô nhìn gần hay không?”

Đường Nhật Khanh hoàn hồn lại, muốn từ chối nhưng ngập ngừng vài giây, không tự chủ mà gật đầu.

Chiếc cà vạt toát ra sự tinh tế, mặc dù không đủ sáng mắt nhưng nó khiến người ta không thể rời mắt.

Nhân viên bán hàng nhẹ nhàng nói: “Chiếc cà vạt này là phiên bản giới hạn, thương hiệu này của chúng tôi có hai trăm chiếc, bây giờ trong cửa hàng chỉ còn cái cuối cùng này.”

Đột nhiên, bên cạnh truyền đến một giọng nói: “Chị Nhật Khanh, chị muốn mua cà vạt sao?”

Tiểu Trương tinh thần phấn chấn, ánh mắt nhìn Đường Nhật Khanh mang theo chút tinh nghịch tò mò.

Biểu tình trền mặt của Đường Nhật Khanh có chút kinh ngạc, cô vô thức phủ nhận: “Không có, chỉ xem chút mà thôi.”

Tiểu Trương không tin, còn cố ý nhẹ nhàng vỗ vào vai của Đường Nhật Khanh, mỉm cười: “Chị Nhật Khanh, chị đừng lừa em, chị là muốn mua cho tổng giám đốc Bùi phải không!”

“Đâu có.” Đường Nhật Khanh phủ nhận, thế nhưng mặt mày lại có chút nóng.

Cô làm gì mà muốn mua cho anh, anh rõ rành một chút cũng không tin cô, cô làm gì mà phải nhớ anh chứ!

Đường Nhật Khanh quay đầu đi, Tiểu Trương vội vàng cười hi hi đi theo: “Được, chị Nhật Khanh, nếu đã không mua thì chúng ta đi thôi.”

Tiểu Trương nói xong lại kéo tay của Đường Nhật Khanh, cố ý mở miệng nói: “Ngày mai chúng ta không có thời gian đến nữa đâu…”

Đường Nhật Khanh nghe thấy thế, càng nghĩ càng bất an, đi được một bước thì trong lòng bắt đầu thấy hối hận.

Thấy sắp ra khỏi trung tâm thương mại, Đường Nhật Khanh cắn cắn môi, trong lòng vừa ra quyết định thì lập tức xoay người đi về cửa hàng quần áo nam vừa rồi, không do dự nói với nhân viên bán hàng: “Chiếc cà vạt đó, làm phiền gói lại giúp tôi.”

Từ cửa hàng quần áo nam bước ra, trên mặt Tiểu Trương vẫn còn treo nụ cười mà không nói gì, Đường Nhật Khanh thì giả vờ bình tĩnh, vừa ra đến cửa trung tâm thương mại thì điện thoại của cô đổ chuông.

Cầm lên xem, ba từ “Bùi Danh Chính” liền đập vào mắt, Đường Nhật Khanh lưỡng lự trong giây lát, trực tiếp tắt nguồn điện thoại rồi cất đi.

Tiểu Trương để bên cạnh nhìn rõ mồn một, không nhịn được hỏi: “Chị Nhật Khanh, chị sao không nghe điện thoại của tổng giám đốc Bùi…”

Đường Nhật Khanh trầm mặc, không có trả lời.

Tiểu Trưởng ở bên cạnh giống như hiểu được cái gì đó, liền ngậm miệng lại, không nói gì nữa.

Trên đường trở về khách sạn, bầu không khí có chút kỳ quái, mãi đến khi đến cửa khách sạn, Tiểu Trương cuối cùng không nhịn được nữa, nói với Đường Nhật Khanh: “Chị Nhật Khanh, thật ra em rất ngưỡng mộ chị và tổng giám đốc Bùi, cảm thấy hai người rất xứng đôi, lần này tổng giám đốc Bùi trách phạt chị, em nghĩ anh ấy chắc chắn cũng không muốn, nếu như có hiểu lầm gì, nhất định nhớ phải kịp thời tháo gỡ, nếu không thật sự sẽ bỏ lỡ nhau đấy!”

Tiểu Trương rõ ràng so với Đường Nhật Khanh còn nhỏ hơn mấy tuổi, thế nhưng khi nói những lời này, ngữ khí của cô ta giống như người trưởng thành.

Đường Nhật Khanh do dự trong chốc lát, không hiểu sao lại gật đầu, nhìn Tiểu Trưởng bước vào khách sạn thì cô mới hoàn hồn.

Trở về phòng, Đường Nhật Khanh ngồi trên giường, cô và Bùi Danh Chính thật sự là vì hiểu lầm sao?

Một bên khác, Bùi Danh Chính đang ngồi trong xe trở về biệt thự, nhìn thấy điện thoại không có ai nghe, chân mày liền nhíu chặt lại.

Anh hận không thể ngay bây giờ bay sang Singapore, thế nhưng công việc hai ngày nay căn bản khiến anh không thoát thân được.

Vốn anh tưởng rằng sắp xếp Đường Nhật Khanh đi công tác thì cô sẽ hiểu được ý tốt của anh, thế nhưng đến bây giờ, ngược lại khiến hai người hiểu lầm càng sâu…

Điện thoại trong tay đột nhiên rung lên, Đường Nhật Khanh có chút kích động, thuận tay nghe máy, thế nhưng ai biết khi anh nhìn rõ màn hình thì mới phát hiện là ông Bùi gọi đến.

“Alo? Danh Chính, con bây giờ đang ở đâu?”

Bùi Danh Chính nhàn nhạt đáp: “Trên đường về biệt thự.”

Ông Bùi trầm giọng ra lạnh: “Lập tức đến chỗ ba, trong vòng nửa tiếng nữa ba phải nhìn thấy con!”

Ông ta nói xong, không đợi Bùi Danh Chính trả lời thì đã trực tiếp cúp máy.

Người dám cúp máy với Bùi Danh Chính như thế này, sợ rằng cả Hải Thành chỉ có một mình ông Bùi thôi.

Cất điện thoại đi, Bùi Danh Chính trầm thấp ra lạnh cho tài xế: “Quay đầu, về nhà cũ.”

Nửa tiếng sau, Bùi Danh Chính đã đến nhà cũ của nhà họ Bùi, vừa bước vào cửa thì đã nhìn thấy ông Bùi đang ngồi trên ghế sô pha, rất hiển nhiên là đang chờ anh.

Anh đi đến: “Ba, sao thế? Muộn như vậy rồi còn không nghỉ ngơi?”

“Ba ngủ nổi sao? Ba nghe chú Đàm của con nói, con quyết định phân chia các cửa hàng trong quảng trường Hàn Đạt cho chủ sở hữu trước?”

Bùi Danh Chính lạnh lùng nói: “Dạ, tin tức của ba cũng nhanh thật đấy.”

Sắc mặt của Bùi Danh Chính liền sa sầm, nói: “Ngu dốt! Con có nghĩ làm như vậy sẽ khiến công ty tổn thất bao nhiêu không!”

Bùi Danh Chính hơi nhíu mày, tiếng cũng đề cao hơn vài phần: “Đi một bước này, rất nhiều chuyện là vì vạn bất đắc dĩ, người khác không hiểu được, ba cũng không hiểu sao?”

Nhất thời ông Bùi chỉ biết im lặng.

Một lúc sau, ông ta khẽ thở dài, giọng điệu cũng hòa hoãn hơn vài phần: “Bỏ đi, ba ngày nữa là hôn lễ của Bùi Duy và Chương Tú Tú, ba muốn làm đơn giản, chỉ mời người thân của hai bên gia đình, tổ chức nhỏ ở ngoại ô, chuyện của con sắp xếp trước đi, đến lúc đó dẫn theo Đường Nhật Khanh cùng đến.”

“Con không đi.” Bùi Danh Chính không chút do dự mà trực tiếp từ chối.

“Danh Chính!” Ông Bùi chân mày nhíu chặt lại: “Hôn lễ của em trai con, con sao có thể không tham gia?”

Bùi Danh Chính cười lạnh, đáy mắt cũng tràn ra lãnh ý: “Tang lễ của mẹ con, cậu ta có tham gia hay không?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!