Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chân Long Chí Tôn Đô Thị - Vương Nhất

Kể từ khi quen biết Lý Khinh Hồng đến bây giờ, Vương Nhất cảm thấy cô chỉ có hai bộ quần áo.

Một bộ là đồ công sở một cô thường mặc đi làm, nghiêm túc lạnh lùng, trông vô cùng có khí chất, bộ thứ hai là đồ ngủ kín đáo mặc ở nhà, ngoại trừ cái đó ra, Vương Nhất chưa từng nhìn thấy Lý Khinh Hồng mặc bộ đồ thứ ba.

Cô dồn hết thời gian và tinh lực của mình vào công việc, làm sao có thể bỏ thời gian quan tâm đến cách ăn mặc... đương nhiên với vóc dáng đó cũng Lý Khinh Hồng có mặc quần áo gì cũng không quan trọng, bởi vì dù sao cũng xinh đẹp.

Bây giờ, Lý Khinh Hồng đột nhiên lại mặc quần áo của mình, lập tức làm Vương Nhất có cảm giác xinh đẹp động lòng người.

Mái tóc dài thước tha đen nhánh được buộc đơn giản bằng sợi dây chun, buộc cao thành cái đuôi ngựa lắc lư trái phải, có một vài sợi tóc rũ xuống làm tăng thêm sự hoạt bát cho cô.

Màu sắc của quần áo cũng là màu đại diện cho Lý Khinh Hồng... màu đen trang trọng.

Chiếc váy đen dài đến đầu gối, thần bí nhưng lại không mất đi vẻ quyến rũ, trong quyến rũ lại còn mang thêm sự duyên dáng trang trọng.

Ngoài ra, đôi giày cao gót bằng da cao năm cm làm chiều cao cô vốn dĩ đã là một mét bảy mươi hai, bây giờ lại vọt lên thẳng một mét tám.

Trên mặt còn được trang điểm nhẹ, trông vô cùng có phong thái quý tộc.

Chỉ có năm phút, nhưng sau khi bước ra một lần nữa, Lý Khinh Hồng lại giống như một thiên kim quý tộc lén lút đi ra ngoài, đủ để thấy phong cách ăn mặc của cô.

Đừng nói là Vương Nhất, ngay cả Lý Tuyết Nhi cũng nhìn chị mình với ánh mắt ngây ngốc, một hồi lâu mới khôi phục lại tinh thần, nhịn không được mà kích động nói: “Chị à, chị thật là xinh đẹp quá đi.”

Biểu cảm của Lý Khinh Hồng không có gì thay đổi, cô ta đã nghe mấy lời khen này đến chán ngấy rồi.

Đôi mắt xinh đẹp liếc nhìn Vương Nhất vừa mới thức dậy còn mặc bộ đồ ngủ ở trên người: “Anh định mặc đồ này đi ra ngoài à?”

Vương Nhất cúi đầu nhìn đồ ngủ trên người mình, lại nhìn Lý Khinh Hồng sáng chói trước mặt, lập tức chạy vào trong phòng.

Chỉ một lát sau, anh cũng mặc đồ vest bước ra, tóc còn được vuốt keo, trên mặt mang theo nụ cười nhẹ nhàng.

Đúng thật, sau khi nhìn cách ăn mặc của Lý Khinh Hồng, anh đã bị Lý Tuyết Nhi thuyết phục.

Hai người ở bên nhau vốn dĩ là một chuyện ngoài ý muốn, vội vàng kết hôn, bọn họ căn bản còn chưa từng hẹn hò.

Nếu đây là lần đầu tiên, làm sao có thể không nghiêm túc được chứ?

Lý Tuyết Nhi ôm Vương Tử Lam: “Tử Lam, dẫn cháu đi công viên trò chơi chơi nha, có được không nào?”

“Hay quá ạ, cháu muốn chơi ở vòng đu quay.”

Nghe thấy bốn chữ công viên trò chơi, khuôn mặt nhỏ nhắn của Vương Tử Lam lập tức kích động vô cùng.

“Nhưng mà ngày hôm nay ba và mẹ đều bận, dì út chơi với cháu nha, cháu chịu không?”

Câu nói này lập tức khiến Vương Tử Lam cảnh giác, bàn chân nhỏ để trần chạy đến bên cạnh Vương Nhất, ôm chặt lấy chân Vương Nhất: “Con không muốn, con muốn chơi với ba thôi.”

Lý Tuyết Nhi lập tức giận đến nghiến răng, cái đứa nhỏ không có lương tâm này, thế mà lại không thân thiết với dì út như thế.

Thế là liền bày ra biểu cảm đau lòng như sắp khóc đến nơi: “Hóa ra Tử Lam không thích dì út, dì út biết rồi..."

Vương Tử Lam từ từ mềm lòng, nhưng mà lại do dự nhìn thoáng qua Vương Nhất và Lý Khinh Hồng, trong lúc nhất thời không biết phải quyết định như thế nào.

Lý Tuyết Nhi tranh thủ nói: “Tử Lam, trong công viên trò chơi không chỉ có Chuột Mickey thôi đâu, còn có Vịt Donald, còn có rất nhiều rất nhiều đồ ăn ngon.”

Vương Tử Lam lập tức bị thuyết phục, hậm hực nói: “Dì út có mua cho cháu ăn không?”

“Đương nhiên là có rồi, cháu muốn ăn bao nhiêu thì dì út mua cho cháu bấy nhiêu.”

Lúc này, Lý Tuyết Nhi trông rất giống với những bọn buôn người dụ dỗ trẻ con.

“Thôi được rồi..."

Vương Tử Lam cũng có chúc xấu hổ, dường như là giữa ba mẹ và đồ ăn, cô bé đã chọn đồ ăn.

“Tử Lam thật là ngoan.”

Lý Tuyết Nhi ôm Vương Tử Lam đi ra ngoài, lúc đi ngang qua Vương Nhất, còn tỏ vẻ mập mờ mà nói một câu: “Giải quyết xong.”

Thế là trong nhà chỉ còn lại hai người là Vương Nhất và Lý Khinh Hồng.

“Chúng ta cũng đi thôi.”

Vương Nhất mỉm cười tự nhiên nắm tay Lý Khinh Hồng.

Đây là lần đầu tiên Vương Nhất nắm tay cô ta, lúc này, gương mặt Lý Khinh Hồng đỏ ửng, hơi giãy giãy mấy lần, sau đó để mặc cho Vương Nhất nắm lấy.

Thấy Lý Khinh Hồng không phản kháng, trong lòng Vương Nhất trở nên kích động. Vẫn là Lý Khinh Hồng lái xe, Vương Nhất ngồi vị trí bênh cạnh ghế lái, xe chạy về trung tâm thương mại ở trung tâm thành phố.

Đỗ xe xong, Lý Khinh Hồng và Vương Nhất đi thẳng lên lầu hai.

Lầu hai có ít người, bởi vì những cửa hàng ở đây trên cơ bản đều là cửa hàng sang trọng dành cho những người giàu có.

Hai người đi vào trong một cửa hàng Gucci, nhân viên đứng ở cửa lập tức mỉm cười lịch sử chào đón: “Xin chào quý khách, quý khách muốn mua cái gì?”

Cô ta nhịn không được mà nhìn Lý Khinh Hồng thêm vài lần, khuôn mặt xinh đẹp, khí chất siêu phàm, vừa nhìn thì liền biết là cô chủ trong một gia tộc hiển hách.

Còn Vương Nhất thì bị nhân viên nữ phớt lờ.

Mặc dù bộ đồ tây trên người được đặt may riêng, nhưng mà khí chất bộc lộ lại quá bình thường.

Nhưng mà cũng không giống như mấy đoạn truyện cẩu huyết, vừa mở miệng liền trào phúng.

“Thưa cô, tôi cảm thấy chiếc váy này rất phù hợp với khí chất của cô.”

Nhân viên nữ lấy một chiếc váy ngắn có giá hơn ba mươi triệu, có hơi nịnh nọt mà nói.

Lý Khinh Hồng nhíu mày: “Quần áo kiểu này không thích hợp với tôi.”

Nhân viên nữ không hề nhụt chí, lại lấy ra một chiếc váy dài có giá trị hai trăm bốn mươi triệu: “Vậy cái này thì sao?”

Lý Khinh Hồng chỉ nhìn thoáng qua rồi sau đó lắc đầu: “Kiểu dáng của hai năm trước, cô lại mang ra đây, không cảm thấy qua thời rồi à?”

"..."

Sau đó, nhân viên nữ lại lấy thêm mấy bộ quần áo, đều bị Lý Khinh Hồng từ chối hết, không có một bộ nào lọt vào đôi mắt xanh của cô.

Càng khiến cho nhân viên nữ phải giật mình đó chính là mỗi khi nói một bộ quần áo không tốt, Lý Khinh Hồng đều sẽ cho ra lý do phản bác rất đầy đủ.

Chính vì vậy mà có thể thấy được khách hàng nữ này chắc chắn là người có thân phận, hơn nữa còn có sự hiểu biết nhất định về thời trang, nếu không thì cũng sẽ không có chuyện vừa nhìn thì liền nhận ra năm sản phẩm được ra mắt và cả yếu tố thời trang.

Cuối cùng, nhân viên nữ uể oải muốn từ bỏ: “Vậy mời hai người từ từ xem, xem xong rồi thì nói với tôi.”

Lý Khinh Hồng nhẹ gật đầu, đi quanh cửa hàng với Vương Nhất, Vương Nhất bỗng nhiên là nhìn thấy một chiếc váy dài màu be được đặt trong tủ trưng bày, anh nói: “Cái này đẹp đó.”

Lý Khinh Hồng nhìn theo, trong mắt cũng có thêm một tia khát vọng.

Thân là phụ nữ, còn là một cô gái xinh đẹp, cô ta cũng rất thích quần áo xinh đẹp, hơn nữa chiếc váy dài màu be trông duyên dáng và thanh lịch như thế này rất phù hợp với tâm lý của cô.

“Lấy chiếc này.”

Cô chỉ vào chiếc váy dài màu be, nói với nhân viên nữ.

Nhân viên nữ nghe thấy thì chạy đến, lập tức vui mừng: “Quý khách đúng là có mắt nhin chiếc váy này được thiết kế bởi Weigel, là nhà thiết kế chính của Gucci, chỉ mới được trưng bày trong tuần lễ thời trang năm nay ở Pháp, là phiên bản giới hạn trên thế giới, trong nước chỉ có cửa hàng chúng tôi sở hữu nó.”

Nói nhiều như vậy, trên mặt nhân viên nữ đột nhiên lại xuất hiện vẻ áy náy, nói với Lý Khinh Hồng: “Nhưng mà chúng tôi thành thật xin lỗi, sản phẩm này là hàng trưng bày, cho nên không thể bán được.”

“Vậy à..."

Nghe vậy, ánh mắt Lý Khinh Hồng liền trở nên thất vọng.

Nhân viên nữ thăm dò định nói: “Nếu không thì xem thử cái khác đi?”

“Không cần đâu.”

Lý Khinh Hồng hoàn toàn mất đi hứng thú với cửa hàng này, cô quay người rời đi.

Vương Nhất nheo nheo mắt nhìn thoáng qua sản phẩm đó rồi sau đó đi theo cô ta ra ngoài.

Ha ha ha…

Đúng lúc này, phía trước có một người phụ nữ trang điểm đậm, mặc áo khoác lông chồn bước tới, kéo tay của người đàn ông, nghênh ngang vô cùng.

Bốn người chạm mặt nhau ở cửa, Lý Khinh Hồng nghiêng người nhường cho cô ta đi trước, mà người phụ nữ trang điểm đậm ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn Lý Khinh Hồng một cái nào, trực tiếp đi thẳng vào trong.

Sau khi vào cửa, chỉ thẳng vào chiếc váy màu be kia rồi nói: “Tôi muốn cái này.”

“Vâng thưa quý khách.”

Nhân viên nữ khom người, nhanh chóng lấy chiếc váy dài màu be kia xuống, thái độ vô cùng cung kính.

Thái độ cùng với lời nói trước và sau hoàn toàn không giống nhau.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!