Lương Nhật Tân từng kể với Vương Nhất một bí mật của nhà họ Bạch rằng. Cái yến tiệc chúc mừng của nhà họ Bạch trên danh nghĩa là để lúc mừng hợp tác thành công ấy, thực ra là nhắm vào Vương Nhất.
Trong bữa tiệc, Bạch Vũ sẽ cho thuốc vào ly rượu, sau đó để Vương Thanh Hoà lấy danh nghĩ mời anh, sau khi Vương Nhất hôn mê thì ông ta sẽ báo thù.
Vương Nhất không cho rằng Lương Nhật Tân đang nói dối mình, không ngờ Bạch Vũ lại ra một chiêu như vậy.
Tuy nhiên, Lý Khinh Hồng lại không chút động lòng: "Tôi hy vọng ngài Bạch sẽ không hiểu lầm. Tôi chỉ hợp tác với ngài vì nể mặt Vương Thanh Hoà thôi. Vậy nên bữa tiệc ngài dẹp đi thì hơn, tránh phải xấu hổ.”
Những lời này cực kỳ độc đoán, cũng không thèm nể mặt Bạch Vũ, ngay cả Tôn Chính Vũ đang lái xe cũng không khỏi run tay lái.
Lý Khinh Hồng đã nói rõ ràng như vậy nhưng Bạch Vũ không những không tức giận mà còn tiếp tục dán cái mặt mông lên cái mông lạnh.
"Cô Lý, cô không thể nói như vậy. Không thể lúc nào cũng nhìn mọi người bằng con mắt như xưa được. Tôi không còn là thương nhân Bạch Vũ xấu xa của ngày trước nữa đâu. "
"Bữa tiệc này do tôi đặc biệt tổ chức vì quý công ty. Tôi hy vọng cô Lý sẽ không từ chối lòng tốt của tôi!"
Lời nói chân thành như vậy, trong phút chốc, Lý Khinh Hồng liền rơi vào thế khó xử.
Lúc này, Vương Nhất đột nhiên lên tiếng: "Đồng ý với ông ta đi, nhưng em không cần phải đi, anh thay em đi.”
Lý Khinh Hồng kinh ngạc liếc nhìn Vương Nhất: "Thế này có được không?"
"Nếu ông ta đã thành tâm tổ chức tiệc chúc mừng cho tập đoàn Lệ Tinh thì sẽ bỏ qua chuyện em bận trăm công nghìn việc nên anh đi thay thôi, có gì mà không được?
Lý Khinh Hồng gật đầu. Cô cũng không muốn gặp ông chú trung niên đầy dầu mỡ như Bạch Vũ nên chuyển lại ý của Vương Nhất cho Bạch Vũ theo một cách hoa mỹ.
"Chuyện này……"
Bạch Vũ đột nhiên cảm thấy khó xử, sau khi cân nhắc hồi lâu, ông ta bèn nghiến răng nghiến lợi, không tới thì không tới, dù sao mục đích của ông đây cũng không phải là cô.
"Nếu cô Lý đã bận đi công tác thì chỉ có thể nhờ anh Vương ra mặt thay thôi.”
Bạch Vũ cười nói: "Tôi và anh Vương vừa gặp đã thân. Có lẽ sau bữa tiệc này, chúng tôi sẽ trở thành bạn tốt."
Rõ ràng là nói dối không chớp mắt, Lý Khinh Hồng kìm nén cơn buồn nôn muốn cúp điện thoại trong lòng: "Vậy cứ thế đi.”
Nói xong, cô lo lắng nhìn Vương Nhất: "Chuyện này thật sự ổn chứ?"
Vương Nhất mỉm cười: "Đừng lo lắng, anh không có chuyện gì đâu.”
Tốc độ của Lãnh Nhan rất nhanh, Vương Nhất và Lý Khinh Hồng vừa về đến nhà không lâu thì cuộc thẩm vấn đã có kết quả.
"Đó là sát thủ nhà họ Lương tìm trên web đen.”
Trong mắt Vương Nhất tràn đầy sát ý, nhưng không phải vì nhà họ Lương mà vì nhà họ Thẩm.
Trước đây, Thẩm Tử Kiện đã thề rằng anh ta sẽ thu hồi lệnh treo thưởng do Lương Ý Hành ban hành trên web đen, cũng nhờ đó mà thôn tính không ít sản nghiệp của nhà họ Lương, không ngờ anh ta là con sói mắt trắng.”
"Thiếu chủ, có cần tôi đi giết Thẩm Tử Kiện không?
Giọng điệu của Lãnh Nhan lạnh lùng vang lên.
Vương Nhất cân nhắc hồi lâu, đột nhiên anh ta nở nụ cười thâm thúy: "Trước tiên đừng đánh rắn động cỏ, Thẩm Tử Kiện và nhà họ Thẩm ra tay không chỉ thôn tính một phần tài sản của nhà họ Lương từ tay tôi, mà còn đã không thu hồi lệnh treo thưởng của Lương Ý Hành, khiến tôi và nhà họ Lương thù càng thêm dù, còn họ thì ngồi cạnh đục nước béo cò.”
Lãnh Nhan khó hiểu: "Thiếu chủ, nhà họ Thẩm mượn tay ngài để tiêu diệt nhà họ Lương, sao ngài còn cười?”
"Tôi đang cười nhà họ Thẩm cứ nghĩ mình đã thành công khiến tôi và nhà họ Lương căm ghét lẫn nhau, nhưng thực ra chúng chỉ là con kiến trong lòng bàn tay tôi.”
Vương Nhất cười nhạt nói: "Trước tiên không cần động tới nhà họ Thẩm, ngược lại, nếu nhà họ Thẩm đã mong muốn tôi ra tay với nhà họ Lương thì cứ giúp Lương Nhật Tân một tay đã, giết chết Lương Ý Hành.”
"Vậy nhà họ Thẩm thì sao!"
Vương Nhất dừng lại, anh cười cười: "Lãnh Nhan, xem ra cô đã theo ta quá lâu nên quên mất thân phận ban đầu của mình rồi.”
“Thân phận ban đầu của tôi?” Lãnh Nhan sửng sốt một chút.
"Đúng vậy, trước khi gặp tôi, cô là “Ám Dạ Quân Mẫu” “Nữ hoàng bóng đêm” khiến cả thế giới phải rùng mình!"
Trong mắt Vương Nhất lóe lên một tia sắc bén: "Cho dù đã rửa tay gác kiếm, nhưng truyền thuyết về cô vẫn còn lưu truyền trong giới sát thủ, hàng vạn tên sát thủ muốn đi theo cô!"
Ở đầu bên kia điện thoại, Lãnh Nhan thở dốc: "Thiếu chủ, ngài có ý gì..."
"Quay trở về thân phận lúc trước đi.
Vương Nhất cười nói: "Vì Thẩm Tử Kiện có quyền thao túng web đen, nên tôi cần cô quay về làm nữ hoàng bóng đêm, hạ lệnh sát thủ trong thiên hạ, vây kích nhà họ Thẩm.”
Đoàng!
Lời vừa dứt, toàn thân Lãnh Nhan chấn động kịch liệt, một cỗ sát khí nhàn nhạt dần dần nở rộ trong đôi mắt đỏ tươi.
Dáng người mảnh khảnh, mái tóc dài tung bay, cô ta kích động nói: "Vâng, Thiếu chủ!"
...
Buổi tối.
Vầng trăng lặng im, mây đen bao trùm.
Đêm nay, đối với nhiều người, chỉ là một đêm bình thường, nhưng đối với web đen nằm ngoài vòng xã hội, đêm nay lại trở nên phi thường.
Sát thủ trên toàn thế giới đang sôi sục, và những kẻ giết người với nhiều mật danh khác nhau đang hoạt động trong web đen. Không vì cái gì khác, sát thủ số một thế giới tái xuất giang hồ.
Cô ta mặc một bộ quần áo bó sát màu đen, đôi mắt đỏ như máu, trong chớp mắt, một biển xác chết nổi lên trong mắt cô.
Cô ta là biểu tượng của giới sát thủ và là một cơn ác mộng kéo dài khắp thế giới.
Nhiều quốc gia trên thế giới đã ban hành lệnh ban thưởng nếu bắt được cô. Số tiền thưởng lên tới hơn 10 tỷ đô la Mỹ, nhưng cô ta vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
Ám Dạ Quân Mẫu là mật danh của cô.
Nữ hoàng bóng đêm là địa vị của cô.
Mỗi khi màn đêm buông xuống, màn đêm lại trở thành thiên đường săn bắn của cô, có ai ngờ rằng một sát thủ mạnh mẽ như vậy lại sẵn sàng trở thành cái bóng và là người bảo vệ trung thành nhất của một người đàn ông.
Bây giờ!
Sau năm năm, người phụ nữ đó đã trở lại!
Tất cả những sát thủ đều mong chờ nhiệm vụ đầu tiên sau khi Ám Dạ Quân Mẫu trở về. Nhưng Ám Dạ Quân Mẫu đã không nhận nhiệm vụ mà tự mình đưa ra một nhiệm vụ.
"Ám sát Thẩm Tử Kiện
Vị trí: Nước H, Thiên An
Danh tính: Thiếu gia nhà họ Thẩm ở Thiên An.
Tiền thưởng: 0
Note: Những người thành công có thể gặp trực tiếp với Quân mẫu bóng đêm. "
Khi lệnh ban thưởng vừa được phát hành, số lượt xem đã vượt quá 100 triệu chỉ trong một giờ ngắn ngủi.
Tất cả những kẻ giết người đều sửng sốt, không ngờ Ám Dạ Quân Mẫu lại dùng thân phận người đi thuê để quay trở về giới sát thủ.
Sau đó, càng lúc càng có tên sát thủ bắt đầu tự hỏi Thẩm Tử Kiện này là ai mà có thể khiến Ám Dạ Quân Mẫu tự mình ra lệnh treo thưởng.
Đó có phải là một cường giả nào đó trên thế giới không?
Nhưng nếu đã là cường giả thì tại sao tiền thưởng lại là 0?
Tuy nhiên, điều mọi người quan tâm hơn là mục cuối cùng của lệnh thưởng: bạn có thể gặp mặt trực tiếp Ám Dạ Quân Mẫu.
Ngay lập tức, những tên sát thủ liền trở nên điên cuồng, họ lần lượt chấp nhận lệnh ban thưởng.
Nhưng lệnh ban thưởng chỉ tồn tại 5 phút thì bị người phát hành xoá rồi.
Trong năm phút này, hơn 3.000 tên sát thủ đã nhận nhiệm vụ.
Không ai biết rằng hơn 3.000 tên sát thủ từ khắp nơi trên thế giới đã đến Thiên An để ám sát Thẩm Tử Kiện!