Đào Du Du thận trọng ngẩng đầu lên, khi ánh mắt thực sự rơi trên khuôn mặt vô cùng anh tuấn kia thì trái tim giống như có một dòng điện 100V chạy qua, mạnh mẽ đập trong lồng ngực.
Là anh, thật sự là anh.
Thác Ngọc Mộ Dã! ! ! !
Anh đứng sau lưng cô từ khi nào mà cô lại không hề hay biết.
“Lần nào cũng đều nhìn tôi chằm chằm như vậy, không cảm thấy thất lễ sao?” Đối với cái nhìn thẳng trực tiếp của Đào Du Du, Thác Ngọc Mộ Dã cũng không nhịn được nhỏ giọng ở bên tai cô giễu cợt nói.
“Hả? Á. . . . . .” Sau khi phản ứng kịp, Đào Du Du lập tức đỏ mặt tới mang tai, thu hồi tầm mắt của mình. Tay chân luống cuống không biết nên mở miệng nói gì mới phải.
“Xem ra Vĩ Thần nói cũng không sai…..” Thác Ngọc Mộ Dã nói, lui về đằng sau một bước, kéo ra khoảng cách giữa hai người. Anh chỉ nói một nửa, còn một nửa sau là, cô quả nhiên là một người phụ nữ ngốc không biết cái gì.
“Ngài Tổng thống? Anh ấy nói tôi cái gì?” Đào Du Du nghe thấy anh nhắc tới Vũ Văn Vĩ Thần thì không nhịn được mà mở to mắt, mở miệng hỏi.
“Anh ấy sắp qua đây rồi, tự cô đi hỏi anh ấy đi.” Thác Ngọc Mộ cười như không cười hất mặt về phía sau Đào Du Du ám chỉ.
Đào Du Du cũng theo tầm mắt của anh mà quay đầu lại, nhìn thấy Vũ Văn Vĩ Thần đang đi về phía cô.
Thôi xong, nhìn bộ dạng này thì chắc hôm nay cô sẽ bị anh mắng cho một trận rồi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!