“A! là búp bê, cảm ơn mẹ.” Tiểu Nho bị hấp dẫn, hai mắt vui vẻ cong lên thành hình lưỡi liềm.
“Ngây thơ.” Đào Dục Huyên lại rất bình tĩnh nhìn thoáng qua chiếc máy bay điều khiển từ xa, sau đó đem nó bỏ vào trong túi lớn, cất giọng khinh thường nói.
Đối với hai đứa con sau khi nhìn thấy quà lại có sự trái ngược cách xa nhau, Đào Du Du vừa vui vừa buồn, cô thật muốn đưa Đào Dục Huyên đến bệnh viện kiểm tra một lần xem, nhìn tiểu gia hỏa này hoàn toàn không giống một đứa nhỏ bốn tuổi.
“Được rồi, trước tiên thu dọn đồ chơi lại đi, chúng ta sắp đi rồi.” Đào Tú Quyên nhìn thấy lái xe đã chờ ở trước cửa, vì thế vừa nói chuyện vừa lấy con búp bê trong tay Tiểu Nho bỏ vào trong túi lớn, sau đó đi về phía chiếc xe.
Đào Du Du không thể từ chối, đành phải đi chung với bọn họ, tuy rằng cô không thích náo nhiệt, nhưng mà tốt xấu gì cũng nên cùng ở với bọn nhỏ một thời gian, như vậy cũng không tồi mà.
Sau khi lên xe, Tiểu Nho nói chuyện không ngừng, cô bé liên tục hỏi Đào Du Du về chuyện cô “bạn tốt” Tiêu Nhã Hinh kia, hỏi cô vì sao cô ấy không đến tìm bé, vì sao không chơi với bé, vì sao không gọi điện thoại cho bé.
Đào Du Du bị cô bé quấn lấy thật không có biện pháp. Đành phải nói: “chị kia là con gái của ngài Tổng Thống, giống như một công chúa vậy, cô ấy luôn bận rộn, ngày mai phải trở về nước của mình rồi, cho nên không có thời gian đến gặp Tiểu Nho.”
“Con gái của ngài Tổng Thống? A, con cũng muốn làm con gái của ngài Tổng Thống, con cũng muốn giống như công chúa, sau đó có thể chơi chung với chị gái xinh đẹp kia rồi……..” Tiểu Nho hồn nhiên chớp chớp mắt, giọng nói cực kỳ đáng yêu.
“A….Ha ha…… Con còn mơ mộng hơn mẹ nữa…………” Đào Du Du đối với cách nghĩ ngây thơ của con gái liền chảy mồ hôi lạnh, khóe miệng hơi giật giật, nói thầm trong lòng.
Đào Dục Huyên nghe lời Tiểu Nho nói xong, khóe miệng cười đắc ý.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!