“Bây giờ, cậu hơi hối hận vì đã biết chân tướng sự việc rồi sao?” Vũ Văn Vĩ Thần nhìn biểu tình trên mặt Thác Ngọc Mộ thay đổi, cất lời châm chọc.
“Quả thật là như vậy, nhưng mà nếu tôi đã biết, chuyện này cứ để cho tôi xử lý đi.” Thác Ngọc Mộ từ trong cơn chấn kinh khôi phục lại trạng thái bình tĩnh như ban đầu, hai tay ôm ngực nói.
“Cậu định xử lý thế nào?”
“Tất nhiên là dùng những biện pháp tốt nhất để dọn dẹp những chướng ngại vật xung quanh rồi.” Thác Ngọc Mộ nói, đáy mắt hiện lên một tia lạnh lùng.
Vũ Văn Vĩ Thần nghe xong, sắc mặt tái nhợt nói: “Cậu đừng làm càn, cô ấy là người vô tội.”
“Nếu ngài Tổng thống thương hương tiếc ngọc như vậy, vậy thì có một cách khác thôi.” Thác Ngọc Mộ nhìn thấy Vũ Văn Vĩ Thần phản ứng như vậy, nhịn không được lại tiếp tục trêu chọc.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!