“Ngài Tổng thống hay nóng nảy, cô còn phải hiểu nhiều hơn, đừng quả nản chí, lần đầu tiên mọi người gọi ngài ấy rời giường đều bị ngài ấy đuổi ra ngoài.” Triệu Nho giọng nói ôn hòa nói với Đào Du Du, ý tứ rất rõ đang trấn an tâm hồn bi thương của cô.
Đào Du Du không nói lời nào, chớp ánh mắt hơi đỏ một chút, trong đầu đều là giọng nói của Vũ Văn Vĩ Thần vừa bảo cô “cút ra ngoài.”
“Được rồi, không có gì. Ngài Tổng thống nhất định sẽ xuống lầu, cô trở về phòng nghỉ ngơi một chút đi, chuyện bên dưới cứ giao cho tôi là được rồi.” Nhìn thấy cảm xúc của Đào Du Du thật tệ, Triệu Nho lại nói với cô.
Nghe được lời nói của ông ta, Đào Du Du như có lệnh được ân xá, cô lập tức xoay người đi về phía phòng mình.
……………..
Mà lúc này ở lầu ba, bởi vì Đào Du Du đem ly nước lạnh kia đổ xuống làm cho Vũ Văn Vĩ Thần hoàn toàn thanh tỉnh, sau khi Đào Du Du đi ra ngoài, anh không thể ngủ yên được nữa.
Hơi bực bội xoay người đi vào phòng vệ sinh làm vệ sinh cá nhân một chút, sau khi thay đổi quần áo, trưng ra vẻ mặt lạnh lùng đi xuống lầu.
Triệu Nho đoán không sai một chút nào, chỉ mới sáu bảy phút anh ta đã xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Tuy nhiên vẻ mặt vừa mới rời giường, nhưng rốt cuộc vẫn thức dậy rồi.
“Tổng thống, chúng ta ăn sáng trước đi.” Triệu Nho đi đến trước mặt Vũ Văn Vĩ Thần nhỏ giọng xin ý kiến.
“Đem bữa sáng đến phòng làm việc của tôi. Hồ Ứng đến chưa?” Khoát tay, vẻ mặt Vũ Văn Vĩ Thần không có một chút kiên nhẫn nào.
“Hồ Ứng đã đến cách đây mười phút rồi, hiện tại đang ở trong phòng làm việc.” Triệu Nho trả lời.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!