Vẻ mặt Đào Du Du cả kinh, nhất thời không biết nên nói cái gì.
Cô còn nhớ năm đó Đào Tú Quyên đã nói với cô nguyên nhân ba cô bị ám sát là vì sóng gió trong giới chính trị, hiện tại Vũ Văn Vĩ Thần lại nói chuyện này với cô, rốt cuộc là có ý gì? chẳng lẽ người năm nó ám sát bà cô và anh ta là cùng một đảng phái sao?
Vừa nghĩ đến đây, cô cảm thấy sau lưng cô đã chảy mồ hôi lạnh.
“Cô rất căng thẳng?” Vũ Văn Vĩ Thần nhìn hai chân cô hơn run run, vẻ mặt lại trở nên cứng ngắc, vì vậy cố ý dùng giọng nói thoải mái nói chuyện.
“Không……Không có……..Tôi không biết vì sao anh lại nói những lời này……. Vậy…….” Bắt buộc bản thân mình phải bình tĩnh lại, Đào Du Du hít sâu một hơi, sau đó từ từ ngẩng đầu lên nhìn về phía Vũ Văn Vĩ Thần đang cách mình một cái bàn làm việc.
“Năm năm trước khi cô rời khỏi đây, trước khi rời đi đang ở………” Anh thu hồi tầm mắt, nhìn vào màn hình laptop, nhưng tầm mắt của anh lại rơi vào màn hình máy tính “trung học Á Lợi” thì dừng lại.
Đao Du Du cảm thấy hơi kỳ lạ vì sao anh không tiếp tục nói hết, nhưng lại không dám hỏi nhiều, vì vậy chỉ im lặng đứng trước mặt anh, chờ anh mở miệng lần nữa.
“Cô tốt nghiệp trung học Á Lợi?” Vũ Văn Vĩ Thần nói xong, trong đầu hiện lên hình ảnh vào một đêm kia của năm năm trước, anh bị người khác làm hại trúng xuân dược bị bắt cường X một nữ sinh mặc đồng phục, đồng phục kia sau khi đến bệnh viện được bác sĩ thay ra, đến lúc anh chuẩn bị đến bệnh viện nhìn nữ sinh kia, bác sĩ lại cho biết cô ấy đã mất tích, sau đó để lại bộ đồng phục lúc đầu cô bé đã bị thay ra.
Mà trên đồng phục kia có tên trung học Á Lợi, bởi vì lúc trước vào thời gian nghĩ hè, đến cuối năm nhập học, anh phải người đến tìm kiếm bóng dáng nữ sinh kia, lại phát hiện căn bản không tìm thấy sự tồn tại của nữ sinh đó.
Bộ đồng phục này bây giờ anh còn giữ, vì muốn có một ngày nào đó sẽ tìm thấy cô bé kia, anh sẽ bù đắp lại những sai lầm mà anh đã làm ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!