Chương 816
“Đàn chị, em nhất định sẽ cố gắng” Tư Viễn An đột nhiên thu hết dũng khí để cam đoan mà nói với cô.
Vài nam sinh khác trong lớp cũng ngay lập tức bùng cháy tinh thần chiến đấu: “Kiều Bích Ngọc, nhớ phải cổ vũ hết mình cho bọn tớ đấy, các lớp khác chắc chăn sẽ ghen tị cho mà coi… Chúng ta nhất định sẽ cho bọn họ biết như thế nào là trí dũng song toàn!”
“Kiều Bích Ngọc, cậu đúng là rất giỏi khích lệ lòng người” Phương Mai liếc nhìn cô tán thưởng.
Sắc mặt Kiều Bích Ngọc vẫn không chút thay đổi, cô thực sự muốn thuyết phục họ từ bỏ thi đấu.
Bọn họ cuồng nhiệt đến mức trong mắt Kiều Bích Ngọc chính là có chút ngốc nghếch, thấp giọng thì thào nói: “Bọn họ lên thi đấu không phải là đơn phương bị đánh sao, có cái gì vui vẻ như vậy chứ”
Cái chính là cô không muốn trở thành đội trưởng đội cổ động viên ngớ ngẩn dưới cái nắng như thiêu như đốt, so với những chuyện này cô càng muốn trốn đến thư viện hoặc là quay về ký túc xá năm thì hơn.
Châu Mỹ Duy ở bên cạnh nghe thấy những lời này của cô, liền nhịn không được mà bật cười.
Dù sao thì cũng là lớp mình thi đấu, buổi chiều mọi người trong lớp đều có mặt đông đủ để xem trận đấu, trong lúc bốc thăm, Tổng Manh Manh có tiếng xấu trong việc thích tụ tập náo nhiệt.
Những học sinh không thích học tập cơ thể thường phát triển hơn những bạn học cùng trang lứa, đặc biệt là người lãnh đạo, trông giống như một cầu thủ bóng rổ chuyên nghiệp, trên tay còn cầm một quả bóng rổ.
“Hôm nay là ngày đầu tiên của giải đấu.
Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để được nhân từ nhiều nhất có thể… Các chàng trai lớp 25 bước tới, khí thế hùng hổ.
“Yên tâm đi, chúng tôi sẽ cho các cậu thua rất thảm, sợ rằng các cậu sẽ sớm bị loại từ vòng gửi xe, sau đó sẽ không có cơ hội bị ngược đãi nữa hahaha.” Mấy người này rất kiêu ngạo.
Lớp 25 của Tống Manh Manh cực kỳ không thích đám người học giỏi lớp đầu này, nếu như thua bọn họ về phương diện học tập, thì trong trận đấu có thể nhân cơ hội này mà trả thù, Trận doanh của hai bên vô cùng rõ ràng, ngay cả cổ động viên của lớp 25 đặc biệt ra sức hò hét ầm ï, Kiều Bích Ngọc thở dài, chỉ hy vọng trận đấu mau chóng kết thúc.
Ngay phút đầu tiên của trận đấu, đối thủ đã trực tiếp lao ra, mười phần soái khí.
Tinh thần của Lớp 25 rung trời Phương Mai cổ vũ cho lớp học của cô ấy: “Đừng nản lòng, chỉ mới bắt đầu mà thôi.”
Kiều Bích Ngọc thực sự không thể hét được, xui xẻo như thế nào vừa xuất trận đã gặp phải đối thủ mạnh nhất. Tống Manh Manh ở phía đối diện cười rất tươi, giơ cao tay nháy mắt với bọn họ, khí thế kiêu ngạo.
Sân vận động giống như chiến trường, mỗi người tùy theo khả năng của mình.
Thực lực có sự chênh lệch rất lớn, Kiều Bích Ngọc cảm thấy thẳng thua không quan trọng, dù sao cũng không có giải thưởng.
“Tống Manh Manh cuối cùng cũng có cơ hội thể hiện, trực tiếp kêu gào cổ vũ lớp bọn họ cho lớp đối thủ xơi trứng.
“Cố lên anh ơi!”
“Tư Viễn An, thật đẹp trai!” Sự tình có chút thay đổi.
15 phút trước khi hiệp một diễn ra, Tư Viễn An bất ngờ tung cú 3 điểm, đường bóng này vô cùng đẹp, trực tiếp bay vào rổ của đội bạn.
Tư Viễn An tóc ngắn ướt đắm mồ hôi, áo sơ mi ướt gần hết, cậu ta thi đấu rất nỗ lực, một mình một người không thể áp sát hàng phòng ngự của đối phương, cậu ta cũng chỉ có thể giành được quả bóng ba điểm này mà thôi, giống như mãnh tướng nắm trong tay bình yếu, dường như rất mệt.
“Đàn em, danh tiếng của lớp chúng ta phụ thuộc vào cậu đấy” Một nam sinh vỗ vai cậu ta trêu chọc.