Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cha của cục cưng là một tổng tài

Ngay khi máy bay hạ cánh đến sân bay
thành phố Bắc An, Lục Khánh Nam căng thẳng
nhìn Kiều Bích Ngọc, như thể đang chờ cô lên
tiếng.

“Cô không định nói gì sao?”

Châu Mỹ Duy thấy bọn họ có chút kỳ quái
liền tiến lại gần.

Bùi Hưng Nam duỗi tay, trực tiếp đem Châu
Mỹ Duy kéo trở về: “Đừng lo chuyện bao đồng,
trước tiên quan tâm chuyện của chúng ta đã.”

Anh ta ra hiệu cho Kiều Bích Ngọc: “Chúng
tôi đi trước.”
Kiều Bích Ngọc gật đầu bạn thân bị kéo đi.

“Này, anh định đi đâu vậy?” Châu Mỹ Duy
rất không hài lòng.

“Nàng dâu xấu sớm muộn gì cũng phải ra

mắt cha mẹ chồng.”

Bùi Hưng Nam bắt một chiếc taxi rồi và nhét
cô ấy vào trong xe. Ngay lập tức, trong xe vang
lên tiếng gào thét, Châu Mỹ Duy liều mạng giãy
dụa: “Em không muốn, em còn chưa chuẩn bị
xong, thật xấu hổ. Kiều Bích Ngọc mau cứu
mình.”

Kiều Bích Ngọc nhìn bạn thân bị Bùi Hưng
Nam đưa về gặp cha mẹ một cách thô bạo thì
càng tỏ ra thích thú, tâm tình rất tốt, cô còn có ý
tốt giơ tay vẫy vẫy: “Chấp nhận đi bạn yêu.”

Lục Khánh Nam đứng bên cạnh cẩn thận
quan sát những thay đổi trong biểu hiện của cô.

“Kiều Bích Ngọc, chuyện của Quách Cao
Minh. Thật ra, cô rất tức giận đúng không?” Anh
đã suy đoán hồi lâu mới dám hỏi.

Từ khi Lục Khánh Nam biết người anh em tốt
Quách Cao Minh của mình giả vờ mất trí nhớ để
lừa dối mọi người, đặc biệt là Kiều Bích Ngọc,
anh ta luôn canh cánh trong lòng, nghĩ rằng cô
nhất định sẽ rất tức giận nên mới bình tĩnh như
vậy.

Kiều Bích Ngọc cố ý phớt lờ anh ta, tiếp tục
đi về phía cửa ra của sân bay. Cô không ngốc, có
một số việc cô đã sớm đoán được. Thấy vậy, Lục
Khánh Nam thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đi

theo, cao hứng hỏi: “Vậy cô có định định cư ở
thành phố Hải Châu không?”

“Tôi đã nói với cô rằng thỏa thuận ly hôn
trước đó đã bị Cao Minh ném vào thùng rác rồi.
Cô không thể bỏ đi”

Lục Khánh Nam cười vỗ vai cô: “Cô cũng

vậy, chấp nhận số phận của mình đi.

“Chuyện của tôi với anh ấy, anh quản nhiều

như vậy làm gì?”

“Tôi đương nhiên không rảnh để lo chuyện
bao đồng, nhưng nhiệm vụ chính của tôi hôm
nay trước tiên là phải trấn an cảm xúc của cô. Về
phần chuyện sau này, Quách Cao Minh sẽ tự
mình giải quyết.

Lục Khánh Nam nói một tràng đầy tự tin,
trước khi anh ta nói xong thì Kiều Bích Ngọc đã
dừng lại, xuyên qua đám đông đang ra vào sân
bay, cô nhìn thấy anh đang đứng cách đó mười
mét.

Dòng người tấp nập kéo hành lý, bước đi vội
vã, chen chúc giữa hai người. Kiều Bích Ngọc
đứng đó, lặng lẽ nhìn anh.

Quách Cao Minh dễ dàng tiến lại gần cô mà
không gặp bất cứ trở ngại nào.

“Cao Minh cùng chuyến bay với chúng ta,
anh ấy ngồi ở góc bên trái bên cửa sổ”

Lục Khánh Nam cũng đã nhìn thấy anh đang
đến gần bọn họ, vì sợ Kiều Bích Ngọc trách mình
bèn vội vàng trốn tránh trách nhiệm: “Chính
miệng Cao Minh đã nói rằng nếu cô không hỏi thì
không cần phải nói với cô.”

Ngay khi lời nói đó vang lên, người anh em
tốt của anh ta, Quách Cao Minh đã đứng trước
mặt bọn họ. Nhưng anh chỉ im lặng đứng đó, còn
Kiều Bích Ngọc liên tục nhìn anh với ánh mắt
phức tạp, bầu không khí tràn đầy ngượng ngùng
và xấu hổ.

Mãi cho đến khi Kiều Bích Ngọc cảm thấy im
lặng nhìn nhau thế này thật ngốc nghếch và vô
nghĩa, cô mới quay đầu rời di.

“Ông nội đã gọi cho em mấy lần, nhưng em
không bắt máy”

Quách Cao Minh nói với theo sau, ngay cả
Lục Khánh Nam cũng có chút bối rối, tại sao lại
nhắc đến ông nội lúc này.

Kiều Bích Ngọc thoáng dừng lại nhìn anh:
“Thì sao?”

Cô tức giận hỏi ngược lại.

Quả thực lúc trước cô nhận được rất nhiều
cuộc gọi nhỡ đến điện thoại di động của mình,
nhưng bởi vì cha nhập viện, cô quá bận rộn cộng
với tâm trạng không tốt nên không để mắt tới
điện thoại. Việc ông cụ Quách gọi điện đến khiến
cô cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Quách Cao Minh nghiêm túc nhìn cô, giọng
anh đều đều: “Tôi không so đo với em.”

Kiều Bích nhìn anh với ánh mắt đầy suy tư.

Lục Khánh Nam biết rằng một ngày trước
khi Kiều Văn Vũ tiến hành ca phẫu thuật, ông cụ
Quách đã đích thân gọi cho Kiều Bích Ngọc hai
lần, nhưng bản thân Quách Cao Minh chắc chắn
phải gọi hơn hai mươi lần.

Hai người này sống chung rất quỷ dị, nói
chuyện lại càng xa lạ vừa khó hiểu, trong 36 kế,
chuồn là thượng sách.

“Hai người từ từ nói, tôi đi trước.”

Lục Khánh Nam muốn chạy, nhưng vẻ mặt
Kiều Bích Ngọc lại vô cảm, cô đưa tay nắm lấy cổ
áo sau lưng anh ta một cách chuẩn xác khiến

anh ta không có cách nào thoát khỏi.

“Kiều Bích Ngọc, nếu cô có bất cứ điều gì
cứ bàn bạc với Cao Minh, đừng nổi nóng.”

“Cô mau thả tôi ra, tôi thật sự rất bận. Công
ty tôi còn rất nhiều văn bản phải ký, mẹ tôi bảo
tôi về nhà xem mắt.”

Kiều Bích Ngọc cười ngọt ngào với anh: “Có
việc gì để sau, trước hết theo tôi về nhà.”

Tay phải của cô khoác lên vai anh vô cùng

thân mật.
“Kiều Bích Ngọc, cô muốn giết tôi sao?”

Cơ thể của Lục Khánh Nam trở nên cứng đờ,
anh ta ủy khuất muốn chết rồi.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!