Chu Vũ dù muốn phát tác tính tình thì cũng biết thế nào là có lợi cho mình và Chu gia, hắn không nói gì nữa nhưng trong lòng lại quyết tâm phải tóm được con cá nhỏ không chịu khuất phục kia.
Dù sao cũng còn một ngày, vội gì chứ.
Ở thời điểm Neil Ian cảm thấy tuyệt vọng thì hai bóng dáng cao lớn bước vào sảnh chính, đi thẳng đến quầy tiếp tân.
" Diêm Hàn."
Diêm Hàn nhàn nhạt báo tên mình ra.
Tiếp tân rất chuyên nghiệp kiểm tra thông tin, sau khi xác định xong thì đưa thẻ từ cho anh, cúi đầu chúc quý khách vui vẻ vừa đưa tay chỉ hướng cho hai người, một lời dư thừa cũng không có.
Neil Ian vừa nghe thấy cái tên này thì ngẩng phắt đầu lên, nhìn đến hai người đang đứng trước quầy tiếp tân thì nở nụ cười.
Cuối cùng cũng chờ được.
Neil Ian thấy hai người đi vào đường dẫn về khu phòng ốc thì vội vàng đuổi theo.
" Cậu ta đi đâu vậy?"
Chu Vũ thấy cậu ta đi thì vội đẩy đẩy Dương Chiêu.
" Còn đợi gì nữa, chạy theo, nhưng đừng để cậu ta phát hiện."
Hắn thiệt muốn trợn trắng mắt nhìn Chu Vũ.
Chu Vũ vừa nghe đã gật đầu đứng lên đuổi theo.
...
Lam Từ lúc nhìn thấy cổng chào vào khu suối nước nóng thì có chút giật mình nhìn người đang lái xe ở kia.
Hai người chơi trong công viên đến bốn giờ rưỡi chiều thì rời khỏi đó, cứ nghĩ sẽ về học viên luôn, ai ngờ Diêm Hàn lại kéo cậu đi lấy xe.
Đây là lần đầu tiên cậu thấy Diêm Hàn tự mình lái xe nhưng càng tò mò hơn là anh định đi đâu nữa.
Hỏi thì anh chỉ cười cười, nói đến nơi cậu sẽ biết.
Không ngờ cái nơi cậu tính lần sau sẽ đi lại là nơi Diêm Hàn đưa cậu đến.
Nghĩ đến câu nói hôm qua của Ngô Thiên... Lam Từ có chút nóng mặt quay đầu nhìn ra bên ngoài.
Người này rõ ràng là không tính buông tha cậu đây mà...
Diêm Hàn mà biết cậu nghĩ vậy thì đảm bảo sẽ nói cho cậu biết cậu mơ thật đẹp, dù có về ký túc xá thì kết quả của cậu cũng giống vậy thôi.
Diêm Hàn một đường dẫn theo cậu đi sau vào khu suối nước nóng, trên đường lâu lâu sẽ gặp nhân viên phục vụ đứng bên đường chỉ dẫn hướng đi cho họ, rất nhanh đã đến phòng của họ.
Neil Ian đuổi theo một đường đến đây, nhìn thấy hai người kia vào phòng rồi thì nhớ kỹ số phòng, sau đó đắc ý quay đầu đi về phòng của mình.
Chu Vũ cũng đuổi đến nhưng còn chưa kịp hiểu gì thì đã thấy Neil Ian quay đầu đi trở về, hắn vội vàng chấn định tự nhiên mà tiếp tục đi đến, đến khi Neil Ian đi xa thì mới nhẹ nhàng thở ra.
Rốt cuộc Neil Ian đến đây làm gì mà giờ lại đi trở về, đưa mắt nhìn quanh một lượt thì chỉ nhìn thấy đây là khu vực phòng vip mà thôi.
Chẳng lẽ cậu ta lạc đường nên đi trở về?
Chu Vũ ngẩn ra một chút thì quay đầu đuổi theo Neil Ian đang muốn khuất nơi ngã rẻ.
Mặc kệ, quan trọng là cậu ta, quản cậu ta đến đây làm gì.
...
Lam Từ vừa vào phòng đã bị bài trí trong phòng làm cho đơ người...
Giường king size rải đầy hoa hồng...
Cái kia... Cái kia... Còn cái kia nữa...
" Suối nước nóng bên này, em muốn ngâm trước hay đi ăn trước, ở đây có buffet khá ngon."
Lời của anh làm cho Lam Từ giật cả mình.
Lúc này Diêm Hàn đang kéo cái cửa kính bên hông ra, bên ngoài là một hồ nước nóng đang bốc hơi nghi ngút, mờ mờ ảo ảo, thích hợp làm chuyện... Khụ khụ...
" Tôi... Tôi lại đói bụng rồi!"
Lam Từ lắp bắp nói, có chút không dám nhìn anh, mà cũng không biết để mắt ở nơi nào, mặt sắp nhỏ máu đến nơi.
Diêm Hàn nhìn cậu hồi lâu, lâu đến nổi Lam Từ muốn bỏ chạy luôn thì anh cất bước đi đến chỗ cậu đang đứng.
Từ lúc vào phòng đến giờ cậu chỉ đứng ở cửa, vậy nên Diêm Hàn đưa một tay lên là có thể giam cầm Lam Từ giữa mình và cửa phòng, áp Lam Từ lên cánh cửa, ép lại gần, gần hơn.
" Anh... Làm gì vậy?"
Lam Từ có chút thở hổn hển nói, cả người ép sát vào cánh cửa phía sau, muốn kéo giãn khoảng cách của mình và người kia... Nhưng nào còn chỗ cho cậu kéo...
" Em không nghe thấy mùi gì sao?"
Diêm Hàn cất giọng từ tính, ở sát bên tai cậu nói, hơi thở nóng rực phả lên vành tai nhỏ máu của Lam Từ, khoảng cách gần đến nổi chỉ cần anh đưa lưỡi ra là có thể chạm đến.
" Mùi... Mùi gì vậy?"
Lam Từ có chút nhũn cả người, hai tay vịnh ván cửa, có chút khó khăn mà cất lời.
" Từ lúc vào phòng em luôn toả ra pheromone... Em muốn dụ dỗ tôi sao, Lam Từ?"
Chữ Từ trong miệng anh giống như muốn kéo cả linh hồn Lam Từ ra ngoài, mùi Romantic lúc này cũng tràn ra, bao bộc cả người Lam Từ vào trong, ôm lấy.
Lam Từ vừa nghe thấy mùi nãy đã mất cả sức lực mà trượt xuống nhưng một cánh tay đã vươn ra giữ lấy eo cậu, kéo vào lòng ngực rộng lớn đã chờ sẳn ở đó.
" Anh... Anh..."
Lam Từ giống như cọng bún mà níu lấy áo anh, nói không nên lời.
" Tôi hỏi lại, em muốn ăn trước hay tôi ăn em trước?"
Diêm Hàn lúc này vẫn rất bình tĩnh mà hỏi, cánh tay ôm eo cậu còn siết chặt lấy, ý tứ rất rõ ràng, chỉ một lời của cậu sẽ quyết định cái tay này có buông ra không hay sẽ lại thêm siết lấy.
" Ăn trước..."
Lam Từ cố gắng để cho đại não của mình thanh tĩnh trong mùi hương của người kia, khó khăn lên tiếng.
" Hử?"
Diêm Hàn có chút không nghe rõ mà hỏi lại.
" Tôi muốn ăn cơm trước!!"
Lam Từ dùng sức hét toáng lên, mặt đỏ lựng nhìn anh, có chút bị ép đến không xong, muốn xù lông.
Diêm Hàn bị cậu quát vào mặt, đờ ra một giây.
" Phụt!"
Anh bật cười ngẩng đầu lên, yết hầu nam tính lộ ra trong tầm mắt Lam Từ, cậu bất giác liếm môi, muốn há miệng cắn lên.
Lam Từ bị ý nghĩ này của mình doạ hoảng, vội vàng quay mặt đi.
Diêm Hàn lại không bắt được khoảng khắc này của cậu, nếu không sẽ không nói lời thừa thãi nữa, trực tiếp mang người quăng lên giường, mần thịt luôn.
Nhưng anh không thấy... Vậy nên...
Anh buông cậu ra, đi đến tủ đứng nơi góc phòng, lấy ra hai cái áo choàng tắm màu lông chuột chuyên dụng của khu này, khách nhân đến đây có thể mặc nó đi lại trong khu suối nước nóng, có thể đến khu công cộng, khu xông hơi hay quầy buffet.
Dù sao cũng là suối nước nóng, không phải khách sạn bình thường nên không lo lịch sự gì đó.
" Thay nó đi, rồi tôi mang em đi ăn."
Anh cầm lấy một cái đưa cho cậu, đẩy cậu đi vào nhà tắm.
Thật ra anh muốn cậu thay ở đây luôn cơ, nhưng mà nghĩ không có khả năng nên thôi, trước sau gì cũng bị anh ăn, gấp làm chi.
Lam Từ cầm cái áo, xúc cảm mịn màn mát tay khiến cậu bớt căng thẳng hơn, theo cái đẩy của anh mà thuận theo đi vào nhà tắm.
Đúng là khu nước nóng có tiếng, áo choàng tắm cũng chất lượng như vậy, mặc vào rất thoải mái, còn dài đến bắp chân.
Nhìn mình trong gương, có cảm giác như một quý ông lịch lãm.
Lam Từ bị suy nghĩ này làm cho bật cười.
Diêm Hàn ở bên ngoài nghe thấy, dù không hiểu phòng tắm có cái gì làm cậu muốn cười nhưng cũng không nhịn được nhếch lên khoé môi.
Dù sao cũng là muốn mang cậu đi thư giản, cậu vui là đủ rồi.
Lúc Lam Từ đi ra nhìn thấy anh mặc đồ y như mình đang đứng dựa vào cửa hông, nhìn ra hồ nước nóng bên ngoài, không biết là nghĩ cái gì mà có chút đăm chiêu.
" Đi thôi."
Diêm Hàn nghe tiếng động thì quay đầu nhìn lại, bước tới chỉnh lại cổ áo của cậu cho cao hơn, rồi kéo tay cậu đi ra ngoài.
.....................................................