Đúng hẹn Phương Linh đi đến địa chỉ đã được Quản lý Dương gửi cho, đó là một căn biệt thự nhà vườn rất to rộng và đẹp vô cùng. Nhìn lại tin nhắn mấy lần liền để xem mình có đi nhầm địa chỉ hay không rồi Phương Linh mới dám bấm chuông cửa.
Sau khi bấm ba hồi chuông cửa thì Phương Linh đứng yên đợi ở bên ngoài. Chừng ba phút sau từ phía bên trong, một người phụ nữ đi ra mở cửa cho Phương Linh. Cửa cổng mở ra cô ta cười rất tươi chào đón Phương Linh:
“Chào em. Em Phương Linh đúng không? Chị tên là Bạch Dương, chị là quản lý trong nhà. Em vào bên trong đi.”
Nói xong Dương nghiêng người để cho Phương Linh đi vào bên trong. Sau khi Phương Linh đi vào thì Bạch Dương đóng cửa cổng lại. Vỗn dĩ nhà này hệ thống cửa có thể mở từ bên trong nhưng để thể hiện thiện chí của mình, Bạch Dương vẫn mất công đi từ trong ra đón cô bé.
Bước vào bên trong, đi đến đâu Đến nơi Phương Linh choáng ngợp với không gian cũng như đồ đạc trong nhà chủ đến đó. Không gian rất rộng nhưng được cái là đồ đạc theo phong cách hiện đại với tông màu mát nên cảm giác rất thoải mái.
Bạch Dương dẫn Phương Linh vào chỗ phòng khách, ở đó có một người phụ nữ trung niên, một người con gái nhìn cũng chạc tuổi Phương Linh và một người đàn ông mặc bộ đồ nấu bếp, Phương Linh đoán là người này chắc chắn là phụ trách nấu bếp.
Bạch Dương chỉ từng người một và giới thiệu:
“Giới thiệu với em. Đây là cô Chi Mai, là quản gia của gia đình. Cô sẽ phụ trách quản lý toàn bộ hoạt động trong nhà.
Bạch Dương chỉ vào cô gái đứng ở vị trí thứ hai:
“Còn đây là Cẩm Vân, trợ lý của cậu chủ.”
Cứ mỗi người được giới thiệu thì Phương Linh lại cúi đầu chào một cái.
Bạch Dương chỉ đến người đàn ông và nói:
“Còn đây là Hoàng Long, là đầu bếp riêng của cậu chủ.”
Sau khi Bạch Dương giới thiệu một lượt xong, Phương Linh đứng ngay ngắn lại cúi đầu chào tất cả những người ở đó:
“ Em chào tất cả mọi người, em tên là Phương Linh, năm nay em hai mươi tuổi. Em hôm nay đến để ký hợp đồng làm việc. Sau này làm việc cùng nhau, em có gì không rõ mong cô và anh chị giúp đỡ em ạ. Em cảm ơn mọi người.”
Bạch Dương bảo Phương Linh lấy liên hệ của tất cả mọi người để dùng trong những trường hợp cần thiết. Phương Linh sau khi trao đổi thông tin với cả ba người xong thì nhìn quanh rồi có vẻ thắc mắc nên quay ra hỏi Bạch Dương:
“Chị ơi, hôm nay em không gặp chủ nhà hả chị. Em tưởng em sẽ phải ký hợp đồng làm việc với chủ nhà chứ ạ.”
Bạch Dương biết thế nào cô bé cũng thắc mắc nên nói:
“Không cô bé ạ, em sẽ không cần làm việc gì trực tiếp với cậu chủ cả. Mọi việc liên quan đến em chị sẽ là người trực tiếp trao đổi với em, bao gồm cả việc ký hợp đồng và thanh toán lương cho em.”
Phương Linh cũng chỉ quan tâm đến việc ai sẽ là người trả lương cho mình thôi chứ làm việc với ai cũng như nhau mà thôi, nên khi nghe Bạch Dương nói vậy cô cũng không thắc mắc thêm:
“Vâng. Em hiểu rồi.”
Nói xong cô liếc nhìn khắp một lần nữa khắp nhà, thấy tần suất treo ảnh của một thanh niên trẻ dày đặc khắp nơi trong phòng, lại nghe từ nãy mấy người nói cậu chủ cậu chủ thì Phương Linh đoán là có lẽ người đó chính là chủ nhà của mình.
Quay sang Bạch Dương, tay chỉ vào một bức ảnh của người thanh niên đó ở gần nhất cô hỏi:
“Đây chính là chủ nhà của em phải không chị?”
Bạch Dương gật đầu, rồi sau đó Bạch Dương giống như ba người còn lại đang chuẩn bị đón nhận cơn cuồng thần tượng từ Phương Linh khi nhận ra người trong ảnh là ai thì cả bốn người đều bị thất vọng khi Phương Linh cũng chỉ nhìn bức ảnh đó thêm mấy giây rồi nói nhỏ:
“Em biết rồi.”
Sau đó Phương Linh nhìn Bạch Dương ý kiến:
“Chị cho em xem hợp đồng lao động, yêu cầu công việc, vì em biết nhà chị trả lương cao thế này chắc chắn yêu cầu công việc không hề đơn giản. Em muốn xem thực sự mình có phù hợp với công việc này không thì chúng ta mới ký hợp đồng chị nhé.”
Bạch Dương và mấy người còn lại khá là ngạc nhiên khi cô bé này không thể hiện chút gì là háo hức với nơi này hay là vội vàng đòi bắt đầu công việc ngay khi biết số tiền lương sẽ được nhận. Nhưng nhớ tới buổi phỏng vấn hôm trước, với tính cách này của cô ấy thì việc ngồi xem hợp đồng từng câu từng chữ là không tránh khỏi.
Bạch Dương gật đầu đồng ý với ý kiến của cô bé, cô chỉ tay về phía một cánh cửa phòng ở góc nhà:
“Em vào phòng làm việc ngồi với chị. Mọi thứ chị đã chuẩn bị sẵn hết rồi.”
Phương Linh gật đầu rồi bước theo Bạch Dương.
Sau khi bóng hai người khuất sau cánh cửa phòng, cô gái trẻ tên Cẩm Vân nhìn người phụ nữ trung niên và người thanh niên còn lại nói bằng một giọng rất phấn khích:
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!