Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cao Thủ Y Võ - Tần Lâm

Đứng trang điểm ở trước kính, Phó Tiểu Tuyết nhìn bản thân mình trong gương, cô ta cảm thấy vô cùng đắc ý.

Sắc đẹp của cô ta nổi bật trong đám con gái, hơn nữa cô ta còn biết trang điểm, bản thân làm trong ngành mỹ phẩm, kỹ thuật trang điểm rất siêu, vì thế trông xinh đẹp hơn bạn bè cùng trang lứa rất nhiều.

Hơn nữa khí chất nữ cường rất lớn mạnh, vừa nhìn biết ngay là tiểu thư con nhà giàu, những cô gái bình thường khi gặp cô ta e rằng ngay cả tư cách đố kỵ cũng không có.

Với tình trạng hiện tại của Tần Lâm, có thể tìm được người bạn gái lợi hại như thế nào chứ? Đoán rằng sẽ thua kém cô ta về mọi mặt.

“Đúng rồi, tớ ra xe lấy thỏi soi đã, tớ muốn đổi màu khác, để cô ta biết được ai là nhân vật chính!”

Nói xong Phó Tiểu Tuyết đi ra khỏi nhà vệ sinh, đến chỗ xe của mình để lấy thỏi soi, lúc vừa định quay lại.

Đột nhiên thấy một bóng người quen thuộc bước đến.

“Tổng giám đốc Liễu!”

Phó Tiểu Tuyết vô cùng ngạc nhiên, không ngờ lại gặp tổng giám đốc Liễu ở đây!

Lần này cô ta trở về chủ yếu là muốn gặp mặt tổng giám đốc Liễu, mặc dù cô ta là tổng giám đốc đại lý khu vực nhưng cũng khó có cơ hội gặp được Liễu Thanh Thanh.

Có thể gặp được sếp lớn sẽ có lợi cho công việc và sự phát triển sau này của cô ta.

“Cô là…….”, Liễu Thanh Thanh biết người phụ nữ này là nhân viên của cô ta, chắc chức vụ không nhỏ nhưng cụ thể là gì thì cô không nhớ, dù sao thì mỹ phẩm Tầng Vân cũng phát triển lớn mạnh như thế, người có chức vụ như Phó Tiểu Tuyết thực sự rất nhiều.

“Tổng giám đốc Liễu, tôi là Phó Tiểu Tuyết, tổng giám đốc đại lý khu vực Hoa Nam!”

Lúc này Liễu Thanh Thanh mới nhớ ra: “Thì ra là cô, cô cũng đến đây ăn hả”.

“Đúng vậy, cô đến dự tiệc sao?”

Liễu Thanh Thanh đỏ ửng mặt, cô nói.

“Không phải, tôi đến tìm bạn trai”.

Phó Tiểu Tuyết lập tức trố mắt ra nhìn, biểu cảm vô cùng kinh ngạc, như thể biết được một tin cực sốc.

“Thật sao, tổng giám đốc Liễu, hay là cho tôi gặp bạn trai của cô đi? Tôi muốn xem xem rốt cuộc là thần thánh phương nào có thể chiếm được trái tim của tổng giám đốc Liễu!”

Phó Tiểu Tuyết rất có tâm cơ, lúc nói chuyện mặc dù kính cẩn nhưng ngữ khí nghe có vẻ rất gần gũi, giống như nói chuyện với bạn thân vậy, khiến người ta vừa cảm thấy thân mật mà không suồng sã quá.

Liễu Thanh Thanh nghĩ một lúc rồi nói: “Vậy được thôi, đúng lúc hôm nay ra ngoài tôi cũng không dẫn theo trợ lý”.

“Vậy thì tốt quá rồi, hôm nay tôi sẽ làm trợ lý kiêm thư ký cho tổng giám đốc Liễu!”

Có thể làm trợ lý cho sếp lớn, đó cũng không phải là nhân vật tầm thường, Phó Tiểu Tuyết may mắn lắm mới có được vinh dự này.

Liễu Thanh Thanh nhìn định vị mà Tần Lâm gửi trong điện thoại, sau đó dẫn Phó Tiểu Tuyết vào nhà hàng.

Vào bên trong đi thẳng lên tầng hai.

Phó Tiểu Tuyết sững sờ: “Tầng hai sao? Tổng giám đốc Liễu?”

“Ừ”.

Liễu Thanh Thanh đi lên tầng hai đến phòng 205, cũng chính là phòng bao của đám người Tần Lâm, sau đó cô đi thẳng vào trong.

Phó Tiểu Tuyết sững sờ: “Tổng giám đốc Liễu, cô đi nhầm rồi đúng không? Đây là nơi chúng tôi họp lớp”.

Liễu Thanh Thanh sững sờ: ‘”Vậy sao? Bạn trai tôi nói anh ấy ở đây”.

Nói xong Liễu Thanh Thanh đẩy cửa bước vào trong.

Vừa vào trong, tất cả đám bạn học đều sững sờ.

Bọn họ sững sờ bởi vẻ đẹp của Liễu Thanh Thanh.

Nhìn trên tạp chí, trên sóng truyền hình khác hoàn toàn với nhìn tận mắt.

Liễu Thanh Thanh thực sự quá đẹp, bất luận là khí chất hay dáng người đều là mỹ nữ tuyệt đỉnh.

Bọn họ sững sờ bởi nhan sắc của Liễu Thanh Thanh, một lúc sau mới phản ứng lại.

“Liễu Thanh Thanh!”

Có người nhận ra rồi, Phó Tiểu Tuyết vội giới thiệu.

“Vị này là tổng giám đốc Liễu của chúng tôi, cô ấy đi nhầm phòng, các cậu cứ ăn đi, lát nữa tôi lại qua”.

Nói xong Phó Tiểu Tuyết định đưa Liễu Thanh Thanh ra ngoài, đây là phòng bao của bọn họ, để tổng giám đốc Liễu ở đây thực sự không được thích hợp cho lắm.

Tuy nhiên Phó Tiểu Tuyết vừa nói xong, Liễu Thanh Thanh bật cười, ngồi trước mặt Tần Lâm, cười ha ha rồi nói.

“Em đến rồi đây”.

Lúc này người phụ nữ mạnh mẽ khẽ ngả vào người Tần Lâm giống như cô gái nhỏ vậy.

Tần Lâm cười, nắm lấy tay Liễu Thanh Thanh rồi nói.

“Giới thiệu với mọi người, đây là bạn gái của tôi”.

“……”

Bầu không khí lập tức trở nên ngượng ngùng.

Thời gian như thể ngưng đọng lại vài giây vậy.

Tất cả mọi người đều đứng im bất động, gương mặt vẫn giữ biểu cảm vừa nãy nhìn Tần Lâm và Liễu Thanh Thanh giống như gặp người ngoài hành tinh vậy.

Trong đó người có vẻ mặt khó coi nhất là Phó Tiểu Tuyết.

Phó Tiểu Tuyết tím tái mặt mày.

Cô ta không thể nào tin được cảnh tượng trước mắt, nhưng hai người lại nắm tay nhau khiến mọi người vô cùng sững sờ.

Đó là Liễu Thanh Thanh đấy!

Người giàu nhất cả nước!

Người phụ nữ Hoa Hạ được công nhận là xinh đẹp nhất thế giới!

Sao lại……

Trong mắt Phó Tiểu Tuyết, Tần Lâm chỉ là một người đàn ông tầm thường, sao có thể lội ngược dòng, cưa đổ được tiểu như con nhà giàu đẳng cấp như vậy chứ?

Tất cả bạn học đều lộ biểu cảm vô cùng sững sờ, nhìn ba người Phó Tiểu Tuyết, Tần Lâm và Liễu Thanh Thanh, cảm thấy đầy kịch tính.

Điều buồn cười nhất đó là Liễu Thanh Thanh lại là bà chủ của Phó Tiểu Tuyết!

Tần Lâm cười khẩy, anh hỏi.

“Phó Tiểu Tuyết, không phải cô nói muốn so bì với bạn gái tôi xem ai xuất sắc hơn sao?”

Phó Tiểu Tuyết cứng đờ mặt, giật giật khóe miệng, vẻ mặt vô cùng khó coi.

So với tổng giám đốc Liễu xem ai xuất sắc hơn?

Đùa gì vậy trời?

Đừng nói đến xuất sắc nữa, tất cả mọi mặt Phó Tiểu Tuyết đều bị tổng giám đốc Liễu lấn át hoàn toàn.

So sánh với Liễu Thanh Thanh, Phó Tiểu Tuyết chỉ là kẻ kém cỏi, trước mặt sếp lớn cô ta nào có tư cách khoe khoang chứ!

Liễu Thanh Thanh rất thông minh, vừa nhìn là nhận ra ngay trong chuyện này có gì đó sai sai, cô nghiêm mặt lại.

“Phó Tiểu Tuyết à, doanh thu của Hoa Nam năm nay thấp hơn năm trước nhiều lắm đấy nhỉ”.

Mặt Phó Tiểu Tuyết lập tức biến sắc, thực sự năng lực làm việc của cô ta không xứng đáng làm tổng giám đốc đại lý, doanh số năm nay tuột dốc không phanh, lần này trở về là muốn tạo mối quan hệ tốt với sếp.

Kết quả lại khiến mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn, chẳng những không tạo được quan hệ mà lại đắc tội với bạn trai của sếp.

“Tổng giám đốc Liễu, doanh số lần này không tốt thực sự là lỗi của tôi, cô yên tâm, năm sau tôi sẽ cố gắng hơn nữa, để doanh số tăng lên gấp đôi!”

Liễu Thanh Thanh cười nhạt: “Năm sau? Hoa Nam là khu vực vô cùng quan trọng của công ty, không thể cho cô thời gian một năm để cô rèn luyện được, năm sau cô tạm thời bị điều đến khu vực Tây Bắc làm phó tổng giám đốc đại lý”.

Mặt Phó Tiểu Tuyết lập tức trắng bệch ra, mặt mày u ám.

Từ tổng giám đốc đại lý trở thành phó tổng giám đốc đại lý, đây chính là giáng chức.

Từ khu vực Hoa Nam bị điều đến khu vực Tây Bắc, cũng có nghĩa là bị chuyển từ vùng đất giàu đó đến nơi chó ăn đá gà ăn sỏi, đây chính xác là giáng chức thêm lần nữa.

Chẳng khác gì với việc sa thải.

“Tổng giám đốc Liễu, cô hãy cho tôi thêm một cơ hội đi......”

Phó Tiểu Tuyết khổ sở van nài cầu xin.

Liễu Thanh Thanh cười nhạt, nhìn Tần Lâm rồi nói.

“Cầu xin tôi cũng vô ích”.

Phó Tiểu Tuyết lập tức phản ứng lại, vội đến trước mặt Tần Lâm rồi nói.

“Lão Tần, chúng ta là bạn học cũ mà, nể tình bạn học cũ, cậu có thể nói đỡ giúp tôi được không, chuyện trước đây đều là tôi không đúng, là tôi đầu óc hẹp hòi, ảo tưởng sức mạnh, cậu xem......”

Lời nói của Phó Tiểu Tuyết khiến đám bạn học sụt sùi không thôi.

Cuộc sống đúng là trớ trêu.

Trước đây Phó Tiểu Tuyết vô cùng hống hách muốn Tần Lâm mất mặt, đòi so bì với bạn gái của anh.

Kết quả bạn gái của Tần Lâm đến rồi, chính là sếp của cô ta!

Cô ta không những bị giáng chức mà còn phải cầu xin Tần Lâm nói giúp cho mình.

Có một câu nói rất hay, bạn không ngó ngàng đến tôi của hôm qua cũng không sao, nhưng tôi của hôm nay nhất định phải khiến bạn không thể nào với tới được!
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!