Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cao Thủ Y Võ - Tần Lâm

Lão Toàn nói xong, những người khác đều thở dài.

Thật vậy, không ai có thể thay đổi được quyết định của chị Hồng.

Lần này xem ra thật sự phải mạo hiểm rồi.

Khoảng nửa giờ sau, Lôi Hồng tiến đến chỗ Tần Lâm rồi nói.

“Cậu Tần, tôi đã liên lạc xong rồi, tối nay Đồng Phương Châu sẽ đưa người tới”.

Tần Lâm liền gật đầu.

Lão Toàn vội hỏi: “Gặp ở đâu?”

Lôi Hồng lắc đầu: “Không nói, ông ta nói ông ta sẽ lựa chỗ”.

Lão Toàn và những người khác cau mày.

Đồng Phương Chu này thực sự rất cảnh giác, nếu hẹn chỗ trước thì Lôi Hồng sẽ có sự chuẩn bị, lỡ may có chuyện gì xảy ra thì ông ta sẽ gặp phải nguy hiểm.

Vậy nên Đồng Phương Châu mới không nói trước địa điểm, đợi cận giờ mới xác nhận vị trí, để cho Lôi Hồng không có thời gian chuẩn bị, tránh gặp nguy hiểm.

Lôi Hồng cau mày.

“Không sao, tỉnh lỵ chỉ có một số nhà hàng nổi tiếng, chúng tôi đều sắp xếp sẵn trước, đợi đến lúc Đồng Phương Châu xác nhận gặp ở đâu thì chúng tôi tập hợp mọi người lại là được”.

“Trước mắt, tôi sẽ lên kế hoạch ở ba nhà hàng trọng điểm trước, chia mấy anh em thành ba đợt để ngồi canh ở đó”.

“Nếu như quyết định ở nơi khác thì chúng tôi sẽ dựa vào vị trí để các anh em đi theo”.

Nhìn thấy Lôi Hồng lên kế hoạch nghiêm túc như vậy, Tần Lâm liền nói: “Thật ra không cần phải phiền như vậy đâu, không cần mấy anh em phải như thế, cứ bắt đầu sỏ trước là được”.

Lôi Hồng sững ra một lúc, tuy không nói gì nhưng cô vẫn đang lên kế hoạch.

Cô tin Tần Lâm làm được, nhưng cô lại không có sức mạnh như Tần Lâm, cho nên cô nhất định phải chuẩn bị đầy đủ, một khi xảy ra xung đột thì chắc chắn đó sẽ là một trận chiến lớn.

Mất khoảng ba giờ đồng hồ để Lôi Hồng sắp xếp xong mọi thứ, sau đó liền nói.

“Cậu Tần, chúng ta có thể xuất phát rồi”.

Nói xong, Lôi Hồng liền nhận được tin nhắn của Đồng Phương Châu, là một địa điểm định vị.

Nhìn thấy vị trí, Lôi Hồng đột nhiên nhíu mày.

“Tại sao lại đặt ở đây?”

Lão Toàn vội hỏi: “Chị Hồng, ở đâu thế?”

Bọn họ đều xem qua hết tất cả các nhà hàng cao cấp ở tỉnh lỵ, chỉ cần không quá xa thì đều có người ở gần đó, chỉ cần mất khoảng mười phút để sắp xếp mà thôi.

Lôi Hồng cau mày nói.

“Nơi này thì coi như bó tay”.

Lôi Hồng lấy địa vị trên điện thoại cho mọi người xem qua một lượt, tất cả đều nhất thời nhíu mày.

KFC?

Hơn nữa còn là KFC của ga xe lửa.

Lôi Hồng không thể nào ngờ rằng, địa điểm gặp mặt của hai nhân vật lớn của cả hai tỉnh lại ở KFC của ga xe lửa.

Ngay cả nhà hàng loại hai Lôi Hồng cũng đã nghĩ đến, nhưng không thể ngờ rằng ông ta lại hẹn ở KFC!

Chỗ như KFC này thực sự quá kỳ lạ rồi, người thì đông, hơn nữa lại còn gần ga xe lửa, cũng thường có cảnh sát vũ trang canh gác, căn bản không thể nào gây chuyện ở đây.

Phải nói là Đồng Phương Châu thật sự có thủ đoạn, từ việc tìm vị trí có thể thấy được điều này.

Về cơ bản không thể đánh nhau ở đây.

Còn Đồng Phương Châu lại là một nhân vật lớn, vốn đã vô cùng mạnh, bản thân cũng từng trải qua không ít trận chiến, nếu thật sự muốn lấy mạng ông ta ở đây, không những sẽ không có kết quả tốt mà còn gặp phải nhiều rắc rối nữa.

Vậy nên Đồng Phương Châu mới lựa KFC, trừ phi ngay lập tức giết bằng một đòn lúc mới gặp mặt thì còn có thể rời đi, nếu không sẽ không ai có thể giết được Đồng Phương Châu.

Lôi Hồng có chút áy náy, bèn nói với Tần Lâm.

“Cậu Tần, e rằng chúng ta sẽ gặp phải khó khăn trong chuyện lần này, hay là chúng ta đổi ngày khác nhé?”

Tần Lâm lắc đầu: “Không cần đâu, có rất nhiều cách để giết mà không cần phải ra tay”.

Lời nói của Tần Lâm khiến Lôi Hồng ngơ ra, không cần ra tay? Làm sao giết được?

Nhưng vì Tần Lâm đã nói vậy rồi, cho nên Lôi Hồng chỉ có thể thi hành theo kế hoạch ban đầu.

Cô để cho đàn em đến đều di chuyển về hết bên này, tuy không thể tập hợp được số lượng lớn, nhưng nếu có nguy hiểm xảy ra thì ít nhất bọn họ cũng có thể bảo vệ cho cậu Tần ngay lập tức.

Sau khi đến KFC, lượng khách bên trong vẫn đông đúc như thường.

Ở trong góc, trên chiếc bàn nhỏ dành cho bốn người, có hai người đàn ông đang ngồi đó.

Một trong hai người đàn ông này có lông mày rậm, mắt to và có râu quai nón, dáng người cường tráng, trông không phải dễ dây vào chút nào.

Lôi Hồng nhẹ giọng nói: “Cậu Tần, đây là Đồng Phương Châu”.

Tần Lâm gật đầu, sau đó hai người ngồi vào chỗ đối diện Đồng Phương Châu và đàn em.

Lúc này, trước mặt Đồng Phương Châu đã bày sẵn một phần thức ăn, bên trên có hamburger và một ít khoai tây chiên, bỗng Đồng Phương Châu cười nhạt một tiếng, nhếch miệng đầy ẩn ý, có vẻ không có ý gì tốt cho lắm.

“Chị Hồng, ngưỡng mộ đã lâu, cô tự đi mua chút gì ăn đi, để cho chúng ta tự nhiên một chút”.

Hai người đều là nhân vật lớn, nhưng lại gặp mặt ở KFC, Đồng Phương Châu cũng không hề tỏ vẻ, chỉ tùy tiện gọi một ít đồ ăn nhanh, giống như đang họp mặt bạn bè vậy, vô cùng đơn giản.

Lôi Hồng thật sự đã định đi gọi món.

Nhưng Lôi Hồng còn chưa kịp nói thì Tần Lâm đã lên tiếng: “Không cần đâu, đồ ăn nhiều như vậy, cùng nhau ăn đi”.

Nói xong, Tần Lâm vươn tay ra lấy một cái hamburger từ đĩa của Đồng Phương Châu.

Đồng Phương Châu sững ra một lúc, nhưng không nói gì, đây chỉ là hamburger bọn họ gọi mà thôi, có vấn đề hay không đương nhiên bọn họ tự biết, nếu Tần Lâm đã muốn lấy thì cứ tùy anh.

Nhưng bọn họ không hề thấy rằng, khi Tần Lâm lấy chiếc hamburger, bỗng có một tia sáng lạnh lẽo lóe lên giữa ngón tay út của anh.

Sau đó Tần Lâm cầm chiếc hamburger lên rồi giả vờ ăn.

Phía Đồng Phương Châu cũng không ra tay, hai bên đưa mắt nhìn nhau rồi hỏi Lôi Hồng.

“Chị Hồng đường xa gọi điện hẹn tôi đến đây, có gì muốn chỉ giáo sao?”

Lôi Hồng cười nói: “Ông Đồng khách sáo rồi, không dám gọi là chỉ giáo đâu, nếu không thì ông cũng sẽ đâu đến đây nhỉ?”

Đồng Phương Châu nheo mắt lại: “Chị Hồng có ý gì thế?”

Lôi Hồng nói: “Ông chủ Đồng không cần phải đề phòng, tôi chỉ nghe nói ông muốn đối phó với nhà họ Phúc, vậy nên tôi mới cốt ý đến để hỏi”.

Đồng Phương Châu liền hỏi: “Chị Hồng có quan hệ với nhà họ Phúc sao?”

Lôi Hồng liền nói: “Cũng không thể nói là có quan hệ, bạn của tôi mới có quan hệ, muốn hỏi ông chủ Đồng một chút, chuyện này có thể hòa giải được không?”

Đồng Phương Châu nhìn sang Tần Lâm, hừ lạnh một tiếng.

“Hòa giải? Vị nào thế?”

Lôi Hồng liền nói: “Đây là Tần Lâm, cậu Tần, còn về thân phận thì không tiện nói cho ông biết. Nhưng ông có thể đồng ý chuyện này được không, coi như là nể mặt tôi?”

Nói xong, Lôi Hồng lấy thẻ ngân hàng ra, sau đó đặt trên bàn.

Họ đều là người trên giang hồ, đương nhiên sẽ có quy tắc riêng, nếu như muốn người khác làm gì thì không thể nào chỉ đơn giản dựa vào thể diện thôi được.

Ngoài thể diện ra thì đàn em cũng cần phải có gì để ăn chứ, vậy nên tiền sẽ là thứ không thể thiếu.

Số tiền trong tấm thẻ này, chắc chắn sẽ khiến cho Đồng Phương Châu hài lòng.

Đồng Phương Châu cười nhạt khi nhìn thấy tấm thẻ ngân hàng trên bàn.

“Chị Hồng mà ra tay thì chắc là chuyện lớn rồi, nếu đổi thành người khác, đương nhiên tôi sẽ đồng ý”.

“Nhưng, đây lại là nhà họ Phúc, vậy nên không được”.

Lôi Hồng cau mày, vẻ mặt có chút không vui.

“Ông chủ Đồng, ý của ông là không muốn thương lượng nữa?”

Lôi Hồng là phụ nữ, nhưng dù gì cũng là chị đại một phương, cách nói chuyện cũng rất có khí chất, cho dù có là phụ nữ, vẫn không hề tỏ ra sợ hãi.

Ông chủ Đồng nói: “Chị Hồng, nếu hôm nay cô đến để nói chuyện này thì chúng ta không còn gì để bàn cả, không ai có thể cứu được nhà họ Phúc đâu”.

Sắc mặt ông chủ Đồng cũng rất kiên định, xem ra lần này xung đột giữa nhà họ Phúc và Đồng Phương Châu thật sự khó mà tránh khỏi.

Thực lực của ông chủ Đồng hơn hẳn Lôi Hồng, một khi ra tay thì nhà họ Phúc coi như xong đời.

Nghe xong, Tần Lâm hừ lạnh một tiếng.

“Nếu như tôi cứ đòi cứu thì sao?”
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!