"Ai?"
Steller hét lên, sắc mặt tái mét.
"Mày không đủ tư cách giết bố tao”. Tần Lâm bước từng bước tiến đến, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào anh.
"Tần Lâm! Lại là mày ư!"
Khuôn mặt của Steller lập tức trở nên u ám.
"Tần Lâm! Mày đến đúng lúc lắm, bây giờ tao sẽ để cho hai cha con bọn mày cùng chết ở đây”.
Kha Lâm Tư Lặc chế nhạo.
"Tao nhớ mày vẫn nắm hai miếng vật tổ tận thế trong tay, là vừa đủ bốn, đúng là may mắn mà, không cần tốn chút công sức nào”. Tiểu Lâm Hạnh Nại Tử nói.
"Hắn thực sự có hai miếng vật tổ tận thế trong tay sao?"
Khuôn mặt Alexander trở nên nghiêm nghị, thậm chí còn rất phấn khích, không ngờ bốn miếng vật tổ tận thế lại được tìm thấy nhanh như vậy, hơn nữa còn chủ động đưa đến tận cửa, đây chính là cơ hội ngàn vàng.
"Sao còn chưa ra tay, đợi đến khi nào nữa? Ofina, chẳng lẽ người lại muốn bỏ qua cơ hội tốt như vậy sao?"
Alexander kêu lên.
Sắc mặt Ofina ảm đạm, bây giờ bà ta đã không còn cách nào khác, chỉ có thể đánh mà thôi, ngay cả bà cũng không thể cứu được Tần Trì, bởi vì Atlantis có quan hệ mật thiết với người Tam Tinh và người Maya, đương nhiên bọn họ phải bắt tay cùng nhau để có thể mở ra những bí mật trong vật tổ tận thế.
"Ra tay đi, giết không tha!"
Ofina cũng không nương tình, lập tức ép sát Tần Lâm.
"Tần Lâm, cẩn thận!"
Tần Trì kinh ngạc, nghiêm trọng quát, tuy thực lực của Tần Lâm đã tiến bộ rất nhiều, nhưng lúc này đối mặt với nhiều kẻ mạnh như vậy, e là anh sẽ không ổn.
"Yên tâm, những người này hoàn toàn không phải là đối thủ của con, bố, bây giờ con đã đạt tới cảnh giới của sư tổ rồi”.
Tần Lâm khẽ cười, sau đó nhìn Tần Trì.
Tần Trì sửng sốt, tỏ ra không thể tin được, chuyện này làm sao có thể?
Nhưng một giây tiếp theo, ông không thể không tin vào điều đó.
Sức mạnh của Tần Lâm với Thất Tinh Long Uyên trên tay, anh lập tức lao tới đám người.
Thực lực của Tần Lâm được thể hiện một cách sinh động và chân thực, hơn chục cao thủ dưới kiếm của anh đều phải rùng mình, không ai nghĩ rằng Tần Lâm đã đạt đến cảnh giới khiến bọn họ phải khiếp sợ.
Loại cảnh giới này hoàn toàn nằm ngoài tầm với của bọn họ.
Trường kiếm của Tần Lâm vô cùng đáng sợ, sát khí ngút trời, không gì cản nổi, Kha Lâm Tư Lặc, Tiểu Lâm Hạnh Nại Tử, và cả đám người Maya đều chết trong tay anh.
Trong vòng chưa đến mười chiêu, Steller và Nicholas James của Atlantis cũng đã xong đời.
“Đừng giết họ! Nó là em gái của con!"
Tần Trì trầm giọng nói.
Ngay lúc đó, nhìn thấy từng người từng người ngã xuống, Ofina sắc mặt tái nhợt, toàn thân tuyệt vọng, bà cũng bị Tần Lâm ép phải lui về phía sau, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.
Lalisa cũng như thế, cô bị Tần Lâm thẳng tay phế bỏ tu vi.
Ofina gào lên, nhưng mọi thứ đã quá muộn.
"Có một số thứ, một khi bỏ lỡ sẽ không còn nữa, nền văn minh nhân loại mới chính là điều tất yếu, Ofina, hãy quay trở lại Atlantis của bà đi, bà không thể lật đổ nền văn minh nhân loại của chúng tôi được đâu”.
Tần Trì quay lưng về phía Ofina, nhẹ nhàng nói.
Hai bố con trìu mến nhìn nhau, lúc này trong mắt Tần Trì chỉ tràn đầy hạnh phúc cùng vui sướng.
Con trai, con là niềm tự hào lớn nhất của ta trong cuộc đời này!