Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tất cả mọi người vẫn không khỏi sửng sốt, không ai nghĩ rằng Tần Lâm lại có thể trấn áp được Tàng Thiên Xương một cách đáng sợ như vậy, cũng hung hăng quá rồi đó?  

"Sao lại có thể? Tàng sư huynh bị đánh bại rồi ư?"  

"Đúng thế, tôi chưa bao giờ nghĩ Tàng sư huynh sẽ bị động như vậy, bây giờ anh ấy đã hoàn toàn thua rồi, thật không thể tin được”.  

Nhiều người vô cùng ngưỡng mộ Tần Lâm, bây giờ Tàng Thiên Xương lại bại trong tay anh, những trận chiến liên tiếp càng khiến Tần Lâm nổi danh, càng ngày càng có nhiều người cho rằng Tần Lâm chính là người mạnh nhất của thế hệ trẻ bọn họ.                Tần Lâm kiêu ngạo đứng lên, khiến mọi người kinh ngạc.  

Lăng Dật Nhiên vui mừng khôn xiết, cô thực sự đã mở rộng tầm mắt, lúc trước cô còn lo lắng cho Tần Lâm, nhưng bây giờ xem ra người đáng lo lắng phải là Tàng Thiên Xương mới đúng.  

Sắc mặt Đằng Thiên Sơn trầm xuống, không ngờ trận chiến này lại kết thúc nhanh như vậy, dễ dàng đến mức khiến người ta không phòng bị.  

Lần này sợ rằng nhị sư huynh lại tức giận rồi đây.  

"Xem ra con trai của ngũ sư đệ quả thật phi thường, ngay cả Tàng Thiên Xương cũng phải chịu thua, đi thôi, còn ở đây làm gì nữa? Không thấy mất mặt hả!"  

Đằng Thiên Sơn đá vào chân Tàng Thiên Xương, sắc mặt anh ta lập tức tái mét, nhìn Tần Lâm một chút cũng không dám, toàn thân run lẩy bẩy.  

“Tạm biệt không tiễn, luôn chào đón người đến, bất kể nam hay nữ”.  

Tần Lâm tự tin nói.  

"Một Tàng Thiên Xương đi rồi, có lẽ không bao lâu nữa sẽ có một cao thủ khác đến tìm thôi”.  

Tần Lâm lẩm bẩm.  

"Đều là người của nhị sư huynh, anh với nhị sư huynh rốt cuộc có thù hằn gì thế?"  

"Là bố tôi, năm đó bố tôi và nhị sư bá Diệp Toàn Cơ có lẽ có khá nhiều thù oán, vậy nên khi tôi xuất hiện mới khiến một số người không hài lòng, nhưng Tần Lâm tôi nếu đã dám tới thì không sợ ai cả”.  

Tần Lâm tràn đầy tự tin.  

"Nhị sư huynh có địa vị rất cao ở núi Côn Luân, chỉ đứng sau đại sư huynh mà thôi, hơn nữa nhị sư huynh còn phụ trách cả Chấp pháp đường, thủ đoạn của huynh ấy rất tàn nhẫn, vậy nên nhiều người mới không muốn trở thành kẻ địch của huynh ấy. Cửu sư huynh Đằng Thiên Sơn chính là một trong những tay sai của huynh ấy”.  

"Yên tâm đi, tôi không yếu như vậy đâu, cho dù tôi có lần lượt hạ gục mấy chục người thì tôi cũng không nghĩ nhị sư bá sẽ đích thân ra tay với tôi đâu?”  

Tần Lâm cười như không.  

Lăng Dật Nhiên vô cùng lo lắng cho Tần Lâm, đánh bại một Tàng Thiên Xương thì không vấn đề gì, nhưng điều mà anh phải đối mặt tiếp theo có lẽ mới là điểm mấu chốt thực sự.  

"Đừng lo, dù sao tôi cũng là con của Tần Trì, hơn nữa còn có viên hoàn mà sư thúc tổ đã cho, tôi nhất định sẽ trở thành đệ tử giỏi nhất trong ba thế hệ đệ tử ở núi Côn Luân”.  

"Bớt phét lại đi, anh mới vào Côn Luân bao lâu chứ? Chỉ cần anh không bị đánh chết là tôi mừng lắm rồi”.                Lăng Dật Nhiên trợn tròn mắt, Tần Lâm thật sự vẫn kiêu ngạo như vậy.  

Lúc này, Lâm Trung Nghĩa gấp gáp xuất hiện trước mặt Tần Lâm.  

"Tần sư đệ, sư phụ gọi đệ đến động phủ của người. Lần này đệ thật sự đã nổi tiếng rồi đó”.  

Lâm Trung Nghĩa thở hổn hển nói.  

Tần Lâm chợt giật mình, sư phụ gọi sao?  

Điều quan trọng nhất chính là Tần Lâm đã nổi tiếng, sư phụ sớm cũng đã biết chuyện này.  

"Đi đi, tôi tin đại sư huynh sẽ không trách anh đâu, đại sư huynh vẫn là người biết thấu hiểu mà”.  

Lăng Dật Nhiên cười nói với Tần Lâm.  

“Đi thôi, Tần sư đệ”.  

Tần Lâm đi theo Lâm Trung Nghĩa đến động phủ của sư phụ, sư phụ Dương Chí đang ngồi xếp bằng hít thở.  

"Sư phụ đang tu luyện, bây giờ cứ chờ ở đây đã”.  

Lâm Trung Nghĩa thì thào.  

Tần Lâm gật đầu, sau đó khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu luyện Khí công Côn Luân, điều này đối với anh mà nói là vô cùng quan trọng.  

"Đệ đang làm gì vậy, sư phụ đang ở đây, đệ có muốn chết không hả”.  

Lâm Trung Nghĩa quát nhẹ.  

Nửa giờ trôi qua, Tần Lâm và sư phụ đều đã tiến vào trạng thái tu luyện, nhưng Lâm Trung Nghĩa vẫn đứng chờ.  

"Con thật sự khiến ta kinh ngạc khi có thể đột phá bát mạch trong thời gian ngắn như vậy, e rằng ngay cả bố con cũng không tưởng tượng nổi đâu. Một thanh niên trẻ như vậy mà đã đột phá bát mạch, ngay cả trên núi Côn Luân đay cũng vô cùng hiếm”.  

"Hiện giờ ở phía chúng ta chỉ có hai người đạt đến bát mạch, một người là đại sư huynh Hiên Viên của con, người còn lại là nhị sư huynh Vương Định Sơn. Hiện tại đại sư huynh của con đã bế quan, vậy nên thực lực của nhị sư huynh đang là mạnh nhất, đợi đến lúc có thời gian ta sẽ bàn bạc với nó để hai đứa cọ sát một tí, ta cũng muốn xem thử con có bản lĩnh đến đâu”.  



Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!