"Không cần! Tưởng thiếu gia chỉ cần đứng xem là được, nếu đã đến nhà họ Tạ thì làm sao có thể để cho Tưởng thiếu gia ra tay được? Cứ để tôi xử lý vị khách không mời mà đến này, nhất định tôi sẽ cho Tưởng thiếu gia một câu trả lời hợp lý. Nhà họ Tạ chúng tôi không phải là nơi mà loại chó mèo nào đến cũng được đâu, hừm!”
Lúc này, Tạ Giang Phong từ bên ngoài bước vào với khuôn mặt lạnh lùng, nhìn thẳng vào Tần Lâm, trên mặt lộ ra vẻ u ám, bây giờ là lúc ông ta thể hiện lòng trung thành của mình, hơn nữa sự hợp tác giữa nhà họ Tạ và Tưởng thiếu gia sau này chắc chắn sẽ không ít, bây giờ nếu ra tay trước mặt Tưởng thiếu gia thì nhất định sẽ để lại ấn tượng sâu.
Tạ Giang Phong đã nghĩ tới chuyện này từ lâu, Tần Lâm chỉ là rác rưởi, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, lần này ông ta phải tỏ ra thông mình để đi trước một bước, phải thể hiện được sự mạnh mẽ của mình, lúc đó nhất định sẽ làm cho Tưởng thiếu gia hài lòng!
"Giết gà thì cần gì dùng dao chặt bò! Tưởng thiếu gia chỉ cần đứng một bên xem tôi xử lý cái tên không biết điều này, dám giành giật phụ nữ của Tưởng thiếu gia à, muốn chết chứ gì”.
Tạ Giang Phong đứng khoanh tay trước mặt Tần Lâm, ánh mắt sắc như dao, sát ý dồn dập.
"Được thôi, nếu đã như vậy thì tôi cũng lười ra tay rồi, hôm cứ để nhà họ Tạ các người cho tôi một lời giải thích là được, tôi cũng không muốn nhìn thấy loại rác rưởi này nữa”. Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!
Tưởng Vân Đài cười nhạt nói, lúc này anh ta cũng đang ngồi trên núi để xem hổ đánh nhau, dù sao cũng không cần ra tay, xem ra anh ta cứ để cho người nhà họ Tạ làm chó cắn nhau là được, sư phụ của mình còn là cao thủ huyết mạch, sao lại phải sợ chứ?
Huống chi nhà họ Tạ bây giờ đang ngày càng sa sút, nếu không phải dó nhà họ Tưởng giúp đỡ thì có lẽ vài năm nữa nhà họ Tạ sẽ bị đuổi khỏi thập đại gia tộc ở thủ đô mất.
“Chú hai, ý chú là sao?”
Tạ Hồng Mai trầm giọng nói.
"Ý của chú đã quá rõ ràng rồi, chủ chỉ muốn đuổi cổ cậu ta đi, cháu có thể hỏi ông nội và bố cháu xem họ có ủng hộ chú không. Muốn cưới con gái nhà họ Tạ sao, không đúng là không biết tự lượng sức mình. Nếu đã như vậy thì chú sẽ dạy cho cậu ta một bài học”.
Tạ Giang Phong cười nói.
"Tự giác rất tốt, kẻ bất tài thì không xứng ở lại nhà họ Tạ”.
Tạ Trường Hà cười nói.
Dùng võ để kết giao bạn bè, nhà họ Tạ bọn họ là võ đạo thế gia, đương nhiên sẽ không có vấn đề gì, kẻ bất tài sẽ phải cút khỏi nhà họ Tạ, đó cũng là chuyện bình thường mà thôi.
"Người đến thì đều là khách, mọi người quá đáng lắm rồi đó”.
Tạ Hồng Mai tỏ ra tức giận.
"Con là một thiên tài có triển vọng nhất của nhà họ Tạ, Hồng Mai, con mau tỉnh ngộ đi, ở với một kẻ bất tài thì có tiền đồ gì chứ? Nếu cậu ta thực sự có bản lĩnh để đánh thắng tất cả mọi người thì nhà họ Tạ đương nhiên sẽ đồng ý. Tưởng thiếu gia cũng đang ở đây, người xưa có câu, anh hùng phải xứng với mỹ nhân, con thử hỏi cậu ta xem có đủ tư cách đó hay không? Chỉ có con và Tưởng thiếu gia mới là trai tài gái sắc, cậu ta chỉ là cây gậy cản đường thôi, nếu không đuổi cậu ta ra ngoài thì nhà họ Tạ làm sao giải thích với Tưởng thiếu gia được đây?”
Sắc mặt Tạ Giang Hoài đanh lại, đứa con gái này thật sự càng ngày càng không biết nghe lời rồi, không ngờ lại dám đem đàn ông về đây, chẳng phải là muốn làm xấu mặt nhà họ Tạ, làm Tưởng thiếu gia khó coi hay sao? Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!
"Bố cháu nói đúng đấy, cho dù là mỹ nữ hay con cái thì đều phải là của người có năng lực, nếu như cậu ta thực sự thích cháu và có năng lực thì chúng tôi nhất định sẽ không phản đối, nhưng vì tương lai của cháu thì Tưởng thiếu gia mới là đấng lang quân như ý, Lão Nhị, đánh đi, không cần nương tay đâu”.
Tạ Trường Hà nghiêm nghị nói.
Tạ Hồng Mai cũng không ngờ lần này gọi Tần đại sư đến lại làm liên lụy đến anh, vốn dĩ cô chỉ muốn anh làm lá chắn, nhưng kết quả lại khiến cho người ta thất vọng, Tạ Hồng Mai không thể nào giải thích được với Tần đại sư, nhà họ Tạ thật sự rất quá đáng, cô đã dặn Tần đại sư không được gây hấn với nhà họ Tạ, nhưng không ngờ nhà họ Tạ lại đụng đến anh.
"Được thôi, vì để ôm mỹ nhân về thì tôi sẽ tiếp”.
Tần Lâm cười nhẹ, vô cùng tự tin và bình tĩnh.
"Được! Đúng là đàn ông không biết sợ hãi, vì phụ nữ mà xông pha, ngay cả tôi cũng cảm thấy thán phục đó, nhưng anh không xứng với Hồng Mai đâu”.
Tưởng Vân Đài vỗ tay, sau đó ngồi chờ xem tiết mục.
"Đừng lo, tôi sẽ xử ông ta trong một chiêu”.
Tần Lâm bình tĩnh nói.
Một hòn đá cũng đủ làm sóng dậy!
Tất cả những người có mặt tại hiện trường bỗng trở nên phẫn nộ, đây chẳng phải là một sự sỉ nhục sao? Cậu mạnh cỡ nào chứ, lại dám nói ra mấy lời như vậy? Bộ không xem người nhà họ Tạ ra gì ư?
"Đúng là kiêu ngạo tự phụ, loại người này không cần phải nương tay, Lão Nhị, dốc toàn lực đi, nhất định phải cho cậu ta biết nhà họ Tạ chúng ta có thực lực như thế nào”.
Tạ Trường Hà phẫn nộ quát.
“Vâng, thưa bố!”
Vẻ mặt Tạ Giang Phong trầm xuống, nhìn chằm chằm Tần Lâm, phải cho thằng nhóc ngông cuồng này một bài học mới được, cậu ta thật sự cho rằng nhà họ Tạ ăn chay hay sao?
Chỉ có Tạ Hồng Mai vẫn tỏ ra bình tĩnh, cô là người biết rõ nhất thực lực của Tần đại sư, cho dù Tần đại sư lợi hại như thế, nhưng anh có thực sự đánh bại được chú hai của mình chỉ trong một chiêu hay không? Đúng là điều không thể mà.
"Nhóc con, ra tay đi, tôi nhường cậu ba chiêu. Hôm nay Lão Nhị tôi sẽ chơi cùng cậu”.
Tạ Giang Phong dùng tay làm kiếm, lập định càn khôn, sau đó cười phá lên nói, trông vô cùng nham hiểm.
Tưởng Vân Đài cười nói, thật ra anh ta cũng khá kinh ngạc, thậm chí cũng chưa chắc mình có thể đánh bại Tạ Giang Phong như vậy, đương nhiên là anh ta không hề biết thực lực của Tạ Giang Phong, nhưng theo lý mà nói thì nhà họ Tạ cũng không kém đến mức đấy chứ?
"Người nhà họ Tạ đúng là làm cho tôi quá thất vọng”.
Ánh mắt Tưởng Vân Đài càng lúc càng trở nên lạnh lẽo, sau đó quay sang nhìn chằm chằm vào Tần Lâm.
- ----------------------