“Hồng Mai!”
Liêu Thừa Chí vẫn luôn có tình cảm sâu đậm với Tạ Hồng Mai, lúc này khi thấy Tạ Hồng Mai bị đánh bay ra thì vô cùng lo lắng, nhưng ông ta vẫn còn đang giao chiến với võ sĩ thần thánh, tình hình càng lúc càng trở nên khó khăn.
“Đội trưởng Tạ...”
Trác Y Nhiên lẩm bẩm, trong lòng không khỏi sốt ruột, chẳng phải là sắp toang rồi sao? Đội trưởng Tạ đã thua rồi, chắc Tần đại sư cũng không phải là đối thủ của đám người ở tòa thánh đó đâu nhỉ?
Tên đại tế ti đó vô cùng đáng sợ, một khi gã đánh bại được Tần Lâm thì bọn họ cũng coi như xong, chẳng lẽ bọn họ thực hiện xong kế hoạch cuối cùng rồi chết hay sao?
Cho dù có là Hàn Thâm cũng hết sức nghiêm nghị, Tạ Hồng Mai đã không còn đứng dậy được nữa, lúc này tình thế của bọn họ lại càng trở nên nguy cấp, nếu cứ tiếp tục như vậy thì bọn họ chỉ còn cách đồng quy vu tận với kẻ địch, Hàn Thâm cũng đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.
“Xem nhẹ cái chết!”
Hàn Thâm trầm giọng nói.
“Xem nhẹ cái chết!”
Tất cả mọi người nhìn sang Hàn Thâm, trong lòng phừng phực khí thế chuẩn bị đấu tranh vì tổ quốc.
Nhưng lúc này Tần Lâm lại thở phào nhẹ nhõm, cho dù có bị đánh thì Tạ Hồng Mai vẫn không hề thua, trận chiến này đúng là thập tử nhất sinh.
Lawrence đánh văng Tạ Hồng Mai trong phột phát, đương nhiên điều này đã làm giảm nhuệ khí của bọn họ.
Nhưng Tần Lâm sẽ không thể nào để yên như vậy được, lần này Lawrence xông lên đã trực tiếp đánh gục Tạ Hồng Mai, không phải do anh không cứu cô, là vì cô đã quá bốc đồng, Tạ Hồng Mai luôn cho rằng mình có thể động được vào Lawrence, nhưng kết quả thì sao chứ?
Vừa đụng thì...
“Đã ddeessn lúc trình diễn thật sự”.
Tần Lâm thoáng cười, bóng người hóa thành một luồng ánh sáng, ngay cả Lawrence cũng không hề chú ý rằng Tần Lâm lại xuất chiêu nhanh như vậy, hệt như một tia chớp, không sao cản được.
Thái cực quyền vừa có thể tấn công và phòng thủ, như mây bay nước chảy, mỗi cú đấm đều vừa nhu vừa cương, tưởng chừng nhẹ nhàng nhưng lại có thể giết người trong phút chốc.
Trước trận chiến với các võ sĩ thần thánh, Tần Lâm cũng đã học được không ít kinh nghiệm, chiêu chí mạng của đám võ sĩ thần thánh này vô cùng rõ ràng, không hề có chút nào thừa thãi, chỉ cần một đòn là có thể kết liễu được một người, cũng không cần phải là chiêu thức đẹp đẽ gì cho cam, chỉ cần có thể giết người là được.
Cơ bắp, ánh mắt, từng cử động của bọn họ đều như một cỗ máy giết người, chỉ sống để chiến đấu, đức tin của bọn họ chỉ có một, đó chính là tòa thánh!
Binh đoàn võ sĩ thần thánh! Tồn tại vì tòa thánh, sống mãi với giáo hoàng.
Tần Lâm không hề để tâm, ánh mắt anh như thiêu đốt, lần này anh sẽ không nương tay nữa, dưới tình huống nguy cấp này thì Tần Lâm phải bắt đầu phản công triệt để mới được.
Vốn tưởng rằng sau khi mất đi sự hỗ trợ của Tạ Hồng Mai thì binh đoàn võ sĩ thần thánh được dẫn dắt bởi Lawrence sẽ có thể đánh bại được Tần Lâm, nhưng tất cả bọn chúng đều sẽ được chôn cất tại nơi đây, mãi mãi không thấy được ngày mai.
Ngay cả Tạ Hồng Mai cũng nhắm mắt nằm chờ chết, bởi vì Lawrence đã nhắm đến cô rồi.
Bản thân có chết cũng không tiếc, nhưng còn Hàn Thâm và những người khác đều đang ở đây, nếu mọi người cũng chết thì vô cùng đáng tiếc, thân là thủ lĩnh có bỏ mạng cũng chẳng sao, nhưng anh em nhất định phải sống sót!
Nhưng ngược lại, trong màn khói mù tuyệt vọng đang bao trùm, Tần Lâm đã đột nhiên xuất hiện như một con ngựa hoang, ngay cả năm tên võ sĩ thần thánh vây quanh cũng bị Tần Lâm đánh bay ra xa.
Ngay thời khắc này, tất cả mọi người đều sững sốt, chết lặng tại chỗ.
Một tên võ sĩ thần thánh hung hãn trong mắt bọn họ lại không thể chịu nổi một đòn, ngay lúc này đây Tần Lâm chỉ có một mục tiêu duy nhất, đó chính là đại tế ti của tòa thánh, Lawrence!
Chỉ cần gã chết thì không ai có thể đe dọa được mạng sống của bọn họ nữa, Tần Lâm đã hạ quyết tâm để giết Lawrence.
Từ tên võ sĩ thần thánh một ngã xuống trước mặt đại tế ti Lawrence, sắc mặt gã đanh lại, tên này giống như rồng bay trên trời vậy, thật là kinh khủng!
Lúc này Tần Lâm đã đứng ngay trước mặt Lawrence, cả hai cùng bắt đầu trận chiến.
“Không tồi nhỉ, mày đã làm cho tao bất ngờ đấy. Hoa Hạ có cao thủ như vậy thì cũng không uổng phí khi để tao ra tay”.
Lawrence nói với vẻ tự tin, sát khí đằng đằng ép sát Tần Lâm!
Vì sự giao phó của giáo hoàng, gã không thể nào tiếp tục im lặng được nữa.
Lawrence vô cùng mạnh mẽ, gã tung quyền đánh về phía Tần Lâm, hai cú đấm va vào nhau, khiến cho người khác phải cảm thấy rùng mình.
Nếu như cú đấm này đánh trúng ai trong số họ thì bọn họ sẽ đi bán muối mất.
Nhưng Tần Lâm và Lawrence đều không phải loại tầm thường gì, cuộc đối đầu giữa hai người vô cùng ngoạn mục, đây mới chính là cuộc chiến giữa những cao thủ thật sự!
Tạ Hồng Mai nhìn bóng lưng cao lớn của Tần Lâm, trong lòng không khỏi kinh ngạc, hình như vừa rồi cô đã trở thành gánh nặng của Tần Lâm, nếu như không có cô thì hai người đã sớm giao đấu với nhau rồi.
Tần Lâm muốn đánh địch nhưng vẫn còn e ngại, vậy nên anh mới vào thế bị động đến mức không thể hiện được sức mạnh của mình, cho đến khi Tạ Hồng Mai ngã xuống thì anh mới dốc hết sức để chiến đấu.
“Không ngờ người này lại mạnh đến vậy?”
Một kiếm đánh thẳng vào Vatican, tung hoành ngang dọc chốn phương Tây, không ai có thể ngăn cản được, người đợi gọi ông ta là tuyệt thế vô song!
Vào lúc bấy giờ, cái tên đó vô cùng đáng sợ, có vô số gia tộc siêu cấp ở phương Tây đều phải coi mặt ông ta mà sống.
Hơn nữa, theo như lời đồn thì người này không thèm coi ai ra gì.
Nên được gọi là Đông phương chí tà, chỉ với một thanh kiếm nhưng không ai là không dám nghe theo!
Chỉ tiếc rằng ông ta đã bặt vô âm tín hơn hai mươi năm rồi.
Nhưng trên người Tần Lâm lại toát ra được hình dáng năm đó, khiến cho Lawrence hồi tưởng lại.
- ----------------------