"Tần Lâm!"
Tô Văn Kỳ vui mừng, cô như bắt được cọng rơm cứu mạng, Tần Lâm là niềm hy vọng duy nhất của cô.
Nhân lúc Diệp Thiên Long chưa hoàn hồn, Tô Văn Kỳ cố gắng giãy khỏi người anh ta, chạy về phía Tần Lâm.
Tần Lâm nhìn Tô Văn Kỳ, trong mắt đầy sự lo lắng và đau lòng.
"Cô không sao chứ?"
"Không sao".
Tô Văn Kỳ lắc đầu, nhưng trong lòng đầy tủi hờn, cô ấy theo ngành này lâu lắm rồi, ngôi sao lớn trông thì bóng bẩy đấy, nhưng trong mắt người có quyền, bọn họ chỉ là một con hát không đáng tiền thôi, chẳng khác gì mấy công nhân quét rác lề đường.
Tô Văn Kỳ không phục, nhưng cô hiểu rõ, để dành được vai diễn mình muốn thì phải hy sinh, nhưng cô không phải loại người sẽ bán nhan sắc của mình, giới giải trí hỗn tạp, Tô Văn Kỳ hiểu rõ đống quy tắc ngầm này, cô vốn cho rằng mình đã đi đến đỉnh cao rồi, có thể tránh khỏi mấy thứ ấy, nhưng cuối cùng vẫn không thoát khỏi mấy tên đại gia háo sắc.
"Tô Văn Kỳ, cô muốn chết à? Cô có biết, tôi tốn bao nhiêu công mới mời được Diệp thiếu gia đến đây không? Cô đúng là đồ tiện nhân".
Nghiêm Lê Lê cắn răng mà nói, mình tính trăm phương ngàn kế để sắp xếp buổi tiệc này, mục đích là để Tô Văn Kỳ hầu hạ Diệp thiếu gia rồi lấy được vai diễn, như thế thì bọn họ có thể một bước lên trời rồi.
Nhưng không ngờ Tô Văn Kỳ lại không biết điều như thế, thậm chí không chỉ khiến mình và những ông chủ lớn xung quanh khó xử mà ngay cả Diệp thiếu gia bây giờ cũng bị dồn vào thế bí, đây chẳng phải muốn chết sao?
Tô Văn Kỳ đúng là đồ ngu, cơ hội tốt như thế mà bày đặt ngây thơ, giả vờ trong sáng làm gì chứ, đó đều là để cho fan xem thôi? Ở trước mặt ông chủ lớn, còn giả bộ làm gì, ngôi sao nữ như này sao có cơ hội để vươn lên chứ?
Mặc dù Nghiêm Lê Lê không nói rõ ra, nhưng cô ta không ngờ Tô Văn Kỳ lại gây xích mích với ông chủ lớn, đây là đòn trí mạng với nghề nghiệp của cô trong tương lai, hơn nữa, bực hơn là nó còn làm liên lụy tới cô ta, như vậy thì sau này còn ai nể mặt cô ta nữa chứ?
Là tiền bối trong giới giải trí, Nghiêm Lê Lê đã duyệt vô số cô gái, nhưng loại như Tô Văn Kỳ vẫn là lần đầu cô ta thấy, đây chẳng phải lấy tiền đồ của mình ra làm trò hề sao?
"Cô nghĩ mình là ai chứ? Trinh nữ trong sáng à? Tô Văn Kỳ, cô đi được đến ngày hôm nay, tôi không tin cô chưa từng ngủ với bất kỳ đại gia nào? Diệp thiếu gia ưng cô là may mắn của cô, cô nên biết ơn, cô xem bây giờ cô có ra gì không? Cô không biết xấu hổ à? Còn gọi người ngoài đến, hôm nay Diệp thiếu gia đến vì cô, cô khiến Diệp thiếu gia đau lòng rồi đấy".
Nghiêm Lê Lê nghiêm khắc mắng, nghiến răng nghiến lợi nói, cô ta chỉ muốn khuyên răn Tô Văn Kỳ, vốn chuyện này là ván đã đóng thuyền, nhưng vì Tô Văn Kỳ không chịu phối hợp, bây giờ mấy ông chủ lớn ở đây đều mất hứng, Diệp thiếu gia mà nổi giận thì cô ta đâu xử lý nổi.
"Cô nghĩ sự xinh đẹp của mình có thể mài ra mà ăn à? Trên đời có biết bao cô gái xinh đẹp, nhưng có mấy người có phúc phận như cô? Sao cô không biết điều vậy, cô còn muốn tôi nói thế nào cô mới hiểu đây, cô đúng là ngoan cố, cô nghĩ kỹ đi, cô có ngày hôm nay, chẳng phải đều nhờ mấy đại gia nâng đỡ sao?"
Nghiêm Lê Lê tức chết mất, lúc này cô ta chỉ muốn tát cho Tô Văn Kỳ hai cái, nếu như Diệp thiếu gia mà ưng tôi, thì đâu đến lượt cô chứ?
"Cô xem xem cái quái gì đây? Cô còn đem người đến, cô đúng là làm người ta mất hứng mà, cô nghĩ Diệp thiếu gia là đồ ngu hả? Tô Văn Kỳ, cô may lại đây quỳ xuống nhận tội trước Diệp thiếu gia, nếu không chuyện hôm nay không xong đâu!"
Nghiêm Lê Lê cao cao tại thượng nhìn xuống Tô Văn Kỳ, nghệ sĩ tôi quản lý cũng phải tám mươi một trăm, chưa từng có ai không biết điều như vậy, đã đến rồi, đạn đã lên nòng, cô bảo không làm là không làm chắc?
Trên đời đâu có chuyện tốt như vậy, cô mà cứ thích tỏ vẻ thanh cao kiêu ngạo, cô đừng làm ngôi sao nữa cho xong, có ngôi sao nữ nào mà không dựa vào thân xác để vươn lên chứ, cô nghĩ mình đặc biệt chắc!
Diệp Thiên Long cười nhạt nói.
"Đây là bạn trai scandal của cô sao? Văn Kỳ, ha ha ha, hôm nay coi như là tôi thấy rồi đó".
Diệp Thiên Long vênh mặt hất hàm khinh bỉ nhìn Tần Lâm và Tô Văn Kỳ.
"Được đấy, trông rất có tinh thần, nhưng liệu có tư cách đấu với tôi không?"
"Diệp thiếu gia người như này, mấy người sao xứng đấu với Diệp thiếu gia chứ? Đúng là không biết tự lượng sức mình, Tô Văn Kỳ, tôi khuyên cô nên quỳ xuống nhận lỗi trước Diệp thiếu gia đi, nếu không hôm nay hai người đừng hòng rời khỏi đây.
"Chắc cô cũng không biết Diệp thiếu gia là ai đâu nhỉ? Nhà họ Diệp là một trong tam đại võ đạo thế gia của Đông Hải. Diệp thiếu gia là đại thiếu gia nhà họ Diệp, cho dù là Mạnh Văn Cương, người giàu nhất Đông Hải, nhìn thấy Diệp thiếu gia cũng phải cúi đầu khom lưng? Diệp thiếu gia của chúng tôi, giậm chân một cái là cả thành phố Đông Hải này rung chuyển". .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Vẫn Thạch Thiên Hàng
2. Chồng Chưa Cưới Là Tra Nam
3. Cách Một Khoảng Sân
4. Không Hẹn Mà Đến
=====================================
"Đúng vậy, biết võ đạo thế gia là gì không? Chính là các gia tộc ẩn thế có thể đàn áp vô số gia tộc, cho dù trong thế tục này, cô có mạnh đến đâu, có lợi hại đến đâu, ở trước mặt võ đạo thế gia, cô chẳng là cái thá gì cả".
"Đắc tội Diệp thiếu gia thì đừng hỏng sống yên ổn, hai người đợi chết đi".
Đám ông chủ lớn cười khẩy, trong mắt bọn họ, Tô Văn Kỳ và bạn trai scandal của Tô Văn Kỳ chết chắc rồi, chỉ cần một câu nói cho Diệp thiếu gia là hai người họ không rời khỏi đây nổi nửa bước.
"Tô Văn Kỳ, tôi có thể tha cho cô một cái mạng, cô lên giường với tôi là được, tôi thực sự thích cô, có điều người đàn ông kia, cắt đứt tay chân hắn rồi ném ra ngoài đi, tôi không thích hắn".
Bốn tên vệ sĩ cao to lực lưỡng đứng cạnh anh ta xông lên, bọn họ là cao thủ được nhà họ Diệp huấn luyện.
Tô Văn Kỳ tái mét mặt nói.
"Đừng! Diệp thiếu gia, tôi cầu xin anh đấy, Tần Lâm không biết chuyện gì cả, chúng tôi không có quan hệ gì hết, anh thả anh ấy đi đi".
- ----------------------