Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 932 miễn phí tại đây. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Giọng điệu của Âu Dương Đoạn Vân lạnh lùng, cậu ta cực kỳ không cam tâm khi vừa rồi không thể làm gì được Diệp Thiên.
Lúc cậu ta ra tay với Diệp Thiên, cậu ta đã cảm thấy được khi Diệp Thiên đối mặt với động tác của mình thì không hề tránh né, không hề phản ứng gì cả, hơn nữa trên người còn không phát ra một chút nội lực nào. Rõ ràng đó chỉ là một người bình thường, khác một trời một vực với Diệp Thiên cũng như thủ lĩnh trong lớp trẻ tương lai của thủ đô mà bố cậu ta từng đánh giá.
Khương Long Hoa nghe vậy cũng cảm thấy hơi ngạc nhiên. Diệp Thiên năm xưa có tu vi mạnh hơn nhiều so với Diệp Tinh và Hoa Lộng Ảnh, đã từng đè anh ta xuống đất đánh cho nhừ tử. Nhưng hôm nay, từ đầu chí cuối, Diệp Thiên không hề ra tay, thậm chí Diệp Tinh và Hoa Lộng Ảnh còn phải đứng ra bảo vệ cho cậu. Diệp Thiên này và Diệp Thiên trước đây hoàn toàn không phải là một người.
Tư Đồ Lạc Tuyết nhìn hai người họ với ánh mắt lạnh lùng, chỉ khi nghĩa đến tên lưu manh thối đáng ghét kia thì cô ta mới cảm thấy có chút dao động.
“Diệp Thiên, cái tên chết tiệt nhà cậu hóa ra vẫn chưa chết. Cậu lại xuất hiện rồi!”
Nghĩ đến đây, một nụ cười khó giải thích được xuất hiện trên khóe miệng cô ta.
“Xem ra từ nay thủ đô sẽ càng trở nên thú vị hơn!”
“Đời này cậu sẽ không thoát khỏi được bàn tay của tôi đâu!”
Cô ta phớt lờ Âu Dương Đoạn Vân và Khương Long Hoa, cao ngạo lắc đầu rồi sải bước ra khỏi quán bar.
Bên ngoài quán bar, mấy người Tề Văn Long và Ngô Lễ Phương cũng rất thức thời, họ đã viện cớ để đi bước, chỉ còn lại Diệp Thiên, Diệp Tinh và Hoa Lộng Ảnh.
“Anh Thiên, anh không sao chứ? Âu Dương Đoạn Vân kia có làm anh bị thương không?”
Hoa Lộng Ảnh đi theo Diệp Thiên, lời nói của cô đầy lo lắng.
Diệp Tinh nhìn thấy cảnh này, ánh mắt hơi đanh lại, tuy rằng không nói lời nào, nhưng nắm tay cậu ta khẽ run lên.
“Anh không sao!”
Diệp Thiên cười vẫy tay, nhìn về phía hai người bọn họ.
“Nhưng mà sao đột nhiên hai người lại tới đây?”
Nghe vậy, hai người Diệp Tinh và Hoa Lộng Ảnh hơi sững ra.
Nhà họ Diệp và nhà họ Hoa có quan hệ rất lớn trải khắp ở thủ đô, có thể nói là làm mưa làm gió ở thủ đô. Ở thủ đô hơi có động tĩnh gì đều không thể qua mắt được bọn họ, nhất là Diệp Thiên gây hấn với Khương Minh là một chuyện lớn như vậy. Làm sao họ có thể không biết được tin này chứ?
Nhìn thấy hai người im lặng, Diệp Thiên lập tức hiểu ra, không hỏi thêm nữa.
Cậu vươn eo và cùng với Diệp Tinh tiễn Hoa Lộng Ảnh đến cửa nhà họ Hoa.
Hoa Lộng Ảnh muốn dành nhiều thời gian ở bên cạnh Diệp Thiên, nhưng nhìn thấy Diệp Tinh ở bên cạnh nên chỉ đành từ bỏ, cô quay người và biến mất vào biệt thự nhà họ Hoa.
Dưới màn đêm, hai anh em sánh vai nhau đi đến một hồ nước nhân tạo, Diệp Tinh đột nhiên dừng lại.
“Anh cả!”
Cậu ta quay lại, giữa hai hàng lông mày hiện lên vẻ nghiêm trọng.
“Có chuyện này em đã kìm nén trong lòng từ rất lâu rồi!”