Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 927 miễn phí tại đây. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Cô thiếu nữ đó chính là Tư Đồ Lạc Tuyết.
Từ sau ngày đó, hôm nào cậu cũng bị Tư Đồ Lạc Tuyết “truy sát”, bị Tư Đồ Lạc Tuyết xem như kẻ thù không đội trời chung. Vì cơ thể cô ta dậy thì sớm, nên cậu đặt cho cô ta biệt danh “nàng béo”.
Có thể nói trong thời gian ở thủ đô, ngoài Hoa Lộng Ảnh và Diệp Tinh, người thứ ba cậu gặp nhiều nhất phải kể đến Tư Đồ Lạc Tuyết.
Cho đến năm mười tuổi, cậu bị Diệp Vân Long phế bỏ võ mạch, đuổi ra khỏi nhà mới không gặp Tư Đồ Lạc Tuyết nữa. Cậu cũng không ngờ sau chín năm gặp lại lại là ở tình huống này.
“Lạc Tuyết, em quen cậu ta sao?”.
Thấy vị hôn thê của mình có phản ứng lớn vì một người đàn ông lạ mặt như vậy, Âu Dương Đoạn Vân ngạc nhiên, vội vàng hỏi.
Tư Đồ Lạc Tuyết vừa xấu hổ vừa tức giận, không quan tâm đến Âu Dương Đoạn Vân, quay thẳng sang Khương Long Hoa.
“Khương Long Hoa, không phải anh cũng có thù oán với cậu ta sao?”.
“Anh nhiều lần mời tôi gia nhập Khương Minh nhưng tôi đều không đồng ý, hôm nay tôi chính thức tuyên bố gia nhập Khương Minh, trở thành hội trưởng danh dự thứ hai!”.
“Điều kiện của tôi là anh không từ bất cứ giá nào, tối nay phải đuổi tên lưu manh này ra khỏi Hồng Đậu Tân Thiên Địa!”.
Tư Đồ Lạc Tuyết nói với giọng sắc bén, mang theo sự chắc chắn không thể thay đổi, Khương Long Hoa lập tức mừng ra mặt.
Anh ta nhiều lần mời Tư Đồ Lạc Tuyết để tăng cường thế lực bản thân, nhưng Tư Đồ Lạc Tuyết không đồng ý. Không ngờ hôm nay vì Diệp Thiên mà Tư Đồ Lạc Tuyết lại dứt khoát gia nhập Khương Minh.
Nghĩ đến đó, anh ta ngước mắt lên, kìm chế nỗi sợ hãi đối với Diệp Thiên, trong mắt ánh lên sự lạnh lùng.
Một mình anh ta đương nhiên không dám chống đối Diệp Thiên, nhưng bây giờ, trong số những người đứng đầu thế hệ trẻ ở thủ đô đã có hai người đứng về phía anh ta, anh ta có gì phải sợ?
Diệp Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra chín năm trôi qua không làm phai đi “thù hận” của Tư Đồ Lạc Tuyết đối với cậu.
Cô gái này hễ lúc nào nhìn thấy cậu là lại hô đánh hô giết.
“Tên lưu manh thối tha kia, khi xưa tôi không làm gì được cậu, để xem hôm nay cậu làm sao thoát khỏi tay tôi!”.
Tư Đồ Lạc Tuyết nhìn cậu, năm ngón tay siết lại, Âu Dương Đoạn Vân và Khương Long Hoa ở bên cạnh cô ta đều có vẻ mặt không thân thiện.
Tất cả mọi người lại chấn động, vở kịch tối nay quả thực hết cao trào này đến cao trào khác. Diệp Thiên nói mấy câu khiến Khương Long Hoa sợ hãi rút lui đã đủ khiến bọn họ kinh ngạc, bây giờ lại xuất hiện thêm Âu Dương Đoạn Vân và Tư Đồ Lạc Tuyết, hơn nữa đều nhắm vào Diệp Thiên.